"Cánh gà ngon thì thôi không nói làm gì, nhưng rau cải xào cũng ngon như vậy, dì của Húc Húc, cô thật lợi hại!"Cô giáo Vương bị ấn tượng bởi vị giòn, sảng khoái, mặn, mềm và mịn của rau cải xào.
Mọi người đều thích ăn cánh gà, loại món ăn này về cơ bản là chia theo số lượng, các giáo viên rất có ý thức, biết sẽ không có quá nhiều, những những thức ăn khác muốn lấy thêm ngược lại sẽ được.
"Vừa rồi chú bảo cháu lấy nhiều rau một chút cháu không lấy, bây giờ lại lấy thêm.
""Không ngờ rau cải hôm nay lại ngon như vậy, chú Lưu, chú cho cháu thêm nhiều nhiều chút.
" Cô giáo Vương ăn được rau, nhưng không có hoàn toàn thích, cho nên mới vừa rồi không có lấy bao nhiêu, bây giờ đơn giản là bởi vì ăn ngon nên mới tới lấy thêm: "Mấy thức ăn đó cũng giúp cháu lấy thêm một ít.
"“Món ăn hôm nay không có món nào không ngon cả.
” Chú Lưu vừa nói vừa lấy thêm đồ ăn cho cô ấy.
Ông ấy cảm thấy nhất định các giáo viên rất thích món ăn ngày hôm nay, nghĩ các giáo viên khác còn chưa tới nên không dám cho cô ấy nhiều quá.
Quả nhiên chú Lưu cân nhắc là đúng, chờ những giáo viên các lớp khác đi qua, ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, đều hận không được muốn ăn sạch đ ĩa của mình.
"Cánh gà vừa thơm vừa mềm, ăn rất ngon!"“Rau cải xào ăn cũng ngon, màu sắc đẹp mắt khiến người khác nhìn liền có cảm giác thèm ăn.
”"Phòng bếp đổi đầu bếp rồi à? Sao hôm nay thức ăn ngon thế!"Các giáo viên ngồi xuống sau khi ăn xong, khi ăn mắt mỗi người đều sáng lên, cảm thấy những mệt mỏi làm việc cả buổi sáng được giải tỏa bởi món ngon trước mặt.
"Ăn ngon không? Cơm trưa hôm nay là phụ huynh lớp