Ở Riêng Thì Có Làm Sao?

Chương 7


trước sau

Triệu Thừa Quốc rốt cục hiểu được, dục hỏa của nam nhân khó diệt, nguyên lai lửa giận của nữ nhân cũng rất khó diệt, không hề ít hơn so với nam nhân là mấy.

Hạo Hạo buổi sáng nói: "Vừa mới hòa hảo, liền chọc lão mẹ tức giận? Lão ba thật sự là quá lợi hại......"

Hiển nhiên con hoàn toàn không hỏi rõ ngọn nguồn sự tình, buổi sáng rời giường, chỉ nhìn đến sắc mặt lão ba không tốt, liền trực tiếp có kết luận.

Làm ba đương nhiên không phục, vấn đề của anh cũng không quá phức tạp, chỉ là do bà xã suy nghĩ quá nhiều thôi!

"Con không nghĩ vấn đề là ở chỗ mẹ sao?"

"Mẹ chính là như vậy, có thể có vấn đề gì? Nếu ba cho rằng cá tính của mẹ có vấn đề, lúc trước căn bản sẽ không cưới mẹ."

Hạo Hạo nói rất thoải mái, người giỏi ăn nói như Triệu Thừa Quốc thế nhưng bị con nói cho á khẩu, đứa nhỏ này......

"Ông cu non."

Hạo Hạo khốc khốc nhún vai. "Con chỉ trần thuật sự thật."

Dù sao trong mấy chuyện này nếu người lớn nói không lại cậu, đều bảo cậu là "Tiểu lão đầu", cũng không thèm tự kiểm điểm lại bẩn thân mình, rõ ràng vấn đề rất đơn giản, nhưng người lớn lại có biện pháp bắt nó biến thành thực phức tạp!

Con nói không sai, bà

Trang 2 / 5

xã là do chính mình chọn, hết thảy mọi thứ củ cô nhất định đều là yêu nhất của anh, cho dù Vi Ny nhát gan, thì đó cũng là nàng, trong tình yêu tối trân quý chính là tiếp nhận được hết mọi khuyết điểm của đối phương.

Từ khi bắt đầu kết giao, anh liền hiểu được nụ cười của Vi Ny đối với mình có bao nhiêu trọng yếu. Chỉ cần cô nở nụ cười, tâm tình hắn cũng sẽ khoái trá theo, nhìn cô sáng sủa tươi cười, liền làm cho anh cảm thấy thế giới này rất yên bình thư thái.

Mãi đến sau khi cười, Vi Ny thừa nhận áp lực đến từ khắp nơi, cô còn trẻ không hiểu tiến thối đối đáp như thế nào, cô đơn thuần, không đủ khéo đưa đẩy, chỉ biết nhận yêu cầu của người khác đối với cô, thử đi làm, rồi sau đó thất bại; Nhận trách cứ, vì thế trầm mặc. Cho dù có trượng phu ủng hộ, cũng vô pháp tiêu đi cảm giác suy sụp trong lòng cô, tâm tình đó không ngừng tuần hoàn, lặp đi lặp lại, cuối cùng, tươi cười của cô biến mất, tất nhiên cũng không vui vẻ.

Về sau, Vi Ny ít nói chuyện, vẻ mặt cô tối tăm đè nén, chỉ có đối mặt với đôi song sinh trong tã lót, cô mới có thể bày ra mỉm cười hiếm có.

Tình huống như vậy, anh nhìn ở trong mắt, giãy dụa ở trong lòng.

Anh thường xuyên hỏi cô, cũng hỏi chính

Trang 3 / 5

mình: "Vi Ny, anh phải giúp em thế nào đây?"

Mãi đến một đêm bảy năm trước kia......

Lần đầu tiên, cô mở miệng tỏ vẻ cô không vui với anh.

Anh bình tĩnh hỏi cô: "Cho nên?"

Vi Ny trầm mặc đã lâu, rủ đôi mắt mỏi mệt xuống, tóc dài che mất một nửa khuôn mặt của cô. Mới sinh con không đến một năm, bình thường phiền não về vấn đề dáng người của bà mẹ mới sinh ở trên người Vi Ny hoàn toàn không nhìn thấy, cô gầy, tiều tụy làm cho người ta hoảng hốt, thể trọng thậm chí so với trước khi mang thai càng nhẹ......

Quyết định của cô làm cho anh từ thiên đường gã xuống địa ngục. "Em có thể rời đi không?"

Vi Ny có cá tính lạnh nhạt, không biết che giấu cảm xúc, mấy ngày trước khi cô đưa ra yêu cầu này, anh đã sớm cảm giác được cô hình như có một suy nghĩ nào đó, cho nên càng thêm trầm mặc......

Nhưng cảm giác là cảm giác, khi thực sự từ trong miệng cô nói ra, vẫn làm cho anh không thể thừa nhận.

Đêm đó chẳng phải hòa bình như vậy, trước khi anh rời khỏi phòng ngủ, bọn họ có tranh cãi. Anh hỏi cô......

"Rời đi như thế nào?"

"Em muốn ly hôn."

Nếu hỏi cái gì là một cọng rơm cuối cùng khiến cảm xúc của anh suy sụp?

Thì chính là những lời này của Vi

Trang 4 / 5

Ny.

Cô nói muốn ly hôn, lựa chọn bằng phương thức quyết tuyệt kết thúc hết thảy, kết thúc mọi áp lực làm cho cô sắp hít thở không thông.

Anh căm giận bất bình. Cô có thể
dùng ly hôn để kết thúc hết mọi thứ không vui của mình, vậy còn anh thì sao? Vi Ny có nghĩ tới cảm thụ của anh hay không? Tình yêu của anh với cô thì sao?

"Em có nghĩ tới cảm thụ của anh không?"

Cô trầm mặc.

"Em có nghĩ tới hay không, em đơn giản nói "ly hôn" như vậy, còn anh thì sao?"

Cô vẫn trầm mặc, hôm đó đa số cô chỉ trầm mặc, chỉ cần là đề tài làm cho cô cảm thấy thống khổ, cô sẽ biểu hiện như chim sợ cành cong, trốn vào thế giới nhỏ của mình, không nghe lời nói của bất luận kẻ nào.

"Vi Ny, đây là hôn nhân của chúng ta, gia đình của chúng ta, làm sao em có thể tàn nhẫn tuyên cáo kết thúc như vậy? Hạo Hạo cùng Nhị Nhị mới tám tháng, em muốn bọn chúng đối mặt với một gia đình không hoàn chỉnh như thế nào? Chuyện này đối với con, đối với anh, công bằng sao?"

Công bằng sao?

Vi Ny không nói chuyện, chỉ rơi lệ đầy mặt.

"Anh yêu em, anh không thể ly hôn."

Vi Ny không tiếng động khóc thút thít, giống búp bê gỗ mất đi linh hồn, thân ảnh tái nhợt, yếu ớt, lung lay sắp đổ kia, anh khắc sâu

Trang 5 / 5

vào trong lòng.

Cho nên, cuối cùng anh thỏa hiệp, thỏa hiệp cho tình yêu cùng sợ hãi mất đi cô không tha.

Anh không đồng ý ly hôn, nhưng đồng ý ở riêng, hai người láng giềng mà cư, để anh đối mặt mọi người chỉ trích, không ủng hộ, cho Vi Ny được sống tự do......

Triệu Thừa Quốc nặng nề thở dài, mọi thứ đã qua giống như mũi dao nhọn, đâm vào trong lòng, bất cứ lúc nào nhớ tới, vẫn cứ sẽ đau.

Thư ký nghỉ đẻ xong vừa phục chức, vừa nghe tin ông chủ cùng phu nhân hòa hảo, đương nhiên thực vui vẻ. Tâm tình của ông chủ tốt, cấp dưới cũng vui vẻ, nhưng mới sải bước tới văn phòng, chợt nghe đến lão bản đang thở dài.

"Phát sinh chuyện gì? Không phải nghe mọi người nói ngài gần đây đường làm quan rộng mở?"

Thư ký Phan nhiều năm đi theo Triệu Thừa Quốc, đối với chuyện nhà của anh rất rõ ràng.

"Tôi chọc cho mẹ Hạo Hạo tức giận."

Thư ký Phan thở dài. "Nào có ai vừa hòa hảo liền chọc người ta tức giận?"

Triệu Thừa Quốc cười khổ. "Hạo Hạo cũng nói như vậy."

Thư ký Phan buồn cười, cô rất thích Hạo Hạo, chính mình sinh được một cô con gái, nói muốn cho Hạo Hạo làm con dâu nuôi từ bé. "Hạo Hạo chính là thông minh như vậy, mấy người lớn các người đang nghĩ cái gì, nó đều biết! Lần khác tôi nhất định phải ôm tiểu Lily nhà tôi đến gặp Hạo Hạo, từ nhỏ liền bồi dưỡng cảm tình, không thể làm cho đám con gái của nghị viên khác nhanh chân đến trước!"

Triệu Thừa Quốc nở nụ cười. Con được hoan nghênh, làm ba đương nhiên rất vinh dự, chính là tiểu tử Hạo Hạo kia kiêu ngạo quen, ai biết về sau sẽ thích dạng cô gái gì?

"Nghị viên, thư ký Lí tạm giữ chức vụ dạo trước mang đến rất nhiều phiền nhiễu cho anh, cư nhiên chạy tới quấy rầy anh, tôi thực sự thấy rất có lỗi." Ai, ai bảo bề ngoài của ông chủ rất tốt, rất có lực sát thương, bị nữ nhân anh hấp dẫn nhiều vô số kể.

"Không quan hệ, chỉ là việc nhỏ." Sau ngày ở bể bơi đó, thư ký tạm thời liền bị anh đổi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện