Lâm Phương Phỉ bị lời này của Bành Thần làm sửng sốt.
Không biết có phải hay không ảo giác của nàng, Lâm Phương Phỉ liền cảm thấy thời điểm Bành Thần hỏi những lời này, biểu tình đặc biệt đặc biệt tự tin, tự tin đến làm trong lòng nàng có điểm hơi e ngại. Giống như kiểu nếu mình thật sự gật đầu để Bành Thần đi lên làm mẫu, cuối cùng người bị hại không phải là Bành Thần mà là nàng.
Bất quá, hồi ức của Lâm Phương Phỉ về Bành Thần ở trong giới cùng trên mạng, lại cảm thấy đại khái là nàng đang suy nghĩ nhiều.
Rốt cuộc trong giới ai mà không biết Bành Thần là một bình hoa nữ vương điển hình a!
Hơn nữa lúc trước Lâm Phương Phỉ không phải không thấy quá Bành Thần tham gia gameshow, mỗi lần tham gia chương trình nào, đụng tới ca hát và vũ đạo, Bành Thần đều là ở dưới đài làm người xem biểu diễn. Nếu thực sự nàng có thực lực về ca hát hay vũ đạo thì sao có thể sẽ che giấu thực lực của chính mình mà an tâm ở dưới đài xem người khác biểu diễn?
Mấu chốt nhất chính là, buổi chiều từ khi tổ tiết mục mới công bố ca khúc luyện tập của thực tập sinh, từ lúc công bố ca khúc đến lúc luyện tập sinh bắt đầu luyện tập, tính toán đến bây giờ cũng chỉ nhiều nhất 3 tiếng đồng hồ.
Nàng cũng là thừa dịp lúc ăn cơm chiều cố ý ở trong phòng luyện tập đã lâu, mới có thể miễn cưỡng đem vũ đạo thuận lợi dạy cho các thực tập sinh.
Nàng không tin Bành Thần có thể nhảy tốt hơn so với nàng.
Như tưởng tượng, Lâm Phương Phỉ nháy mắt trấn định trở lại, ngữ điệu thực bình thản nói: "Tôi đương nhiên là mong chờ nhìn thấy Bành lão sư biểu diễn nha!"
Bành Thần gật gật đầu: "Ừm, tôi đã biết, cho tôi vài phút để xem MV gốc lại từ đầu"
Lời kia của Bành Thần vừa thốt ra, Lâm Phương Phỉ không ngừng ở trong lòng cười lạnh hai tiếng, ngay cả Tạ Du Nhiên đều nhịn không được lộ ra vẻ khinh thường. Đùa cái gì vậy a, đoạn vũ đạo này các nàng luyện tập ít nhất nhìn mấy chục lần, xem xong một động tác kỹ càng mới tập lại, lúc này mới miễn miễn cưỡng có thể nhảy thành như vừa rồi. Bành Thần sẽ không trông cậy vào xem MV gốc năm phút là có thể học xong vũ đạo bài này nha?
Kỳ thật nãy giờ Bành Thần xem bọn họ luyện tập mấy lần, đã đại khái nhớ kỹ động tác vũ đạo, chẳng qua mỗi người nhảy không thể sánh bằng MV gốc, bao gồm Lâm Phương Phỉ. Cho nên nàng mới có thể đề nghị nói xem lại một lần nữa MV gốc.
Trong phòng luyện tập đều trang bị máy tính cùng máy chiếu, cho nên Bành Thần nói xong cũng không quản ý tưởng người khác, tự nhiên bước qua, lấy hồ sơ trong máy tính, thuận tay bật máy chiếu.
Rất nhanh sau đó, trong phòng luyện tập vang lên tiếng bài《 Chiêu Bài 》.
Là một bài hát vô cùng nhẹ nhàng, mang lại sức sống thanh xuân, đến ngay cả khúc nhạc dạo đều vô cùng trong sáng, nhẹ nhàng, Bành Thần không quá lưu tâm đến phần ca từ, chuyên tâm chống cằm học động tác vũ đạo trong MV. Cũng phải thật cảm tạ những lần xuyên thư trước của nàng, làm nàng học bất kỳ thứ gì đều nhiều hơn so với những người khác.
Chờ âm thanh cuối cùng kết thúc, Bành Thần liền đứng dậy, đi đến trước kính luyện tập.
Trong gương, một cảnh tượng rộng lớn trong phòng luyện từ xa đến gần, dần hiện lên thân ảnh của Bành Thần. Lúc trước Lâm Phương Phỉ một người đứng ở trước kính luyện tập, học viên trong phòng luyện tập vốn đang cảm thấy Lâm Phương Phỉ rất xinh đẹp, rốt cuộc là nữ nghệ sỹ đang nổi hiện nay, bất luận là ngoại hình hay diện mạo đều không kém. Nhưng hiện tại khi Bành Thần đi qua đến chỗ Lâm Phương Phỉ khi nãy vừa đứng, các học viên khác bỗng nhiên liền cảm thấy, Lâm lão sư đột nhiên cũng không nổi bật như khi nãy nữa rồi.
Mà ở ngay cạnh Lâm Phương Phỉ, cả người Bành Thần đều tỏa ra một cỗ hương khí minh diễm động lòng người, giống như nàng uống sương trên cây hoa hồng vào buổi sớm, mặt trái xoan như không mất vẻ bụ bẫm.
Khó trách các nữ minh tinh trong giới đều không muốn cùng Bành Thần chụp chung ảnh, thật sự là...... Gϊếŧ người vô hình a!
Ánh mắt này của các học viên Lâm Phương Phỉ thật sự là quá quen thuộc, bởi vì lần trước lúc đi thảm đỏ các phóng viên cũng dùng ánh mắt đồng tình như vậy nhìn nàng, trở về lúc sau lại đăng tin nàng đã bị Bành Thần diễm áp, cố tình nàng còn không thể phát tác cục tức này được.
Giống như hiện tại, trong lòng nàng rõ ràng là tức muốn chết rồi, cũng chỉ là mỉm cười lễ phép, tự nhẫn nại, một bên yên lặng xê dịch hướng bên cạnh, cách Bành Thần một khoảng cách xa xa, một bên miệng còn không quên tìm cái bậc thang cho chính mình leo xuống: "Tới tới tới, hiện tại chúng ta đem sân khấu giao cho Bành lão sư, Bành lão sư cố lên nha!"
Bởi vì góc độ màn ảnh đều do phương hướng từ kính luyện tập, hơn nữa các học viên bao gồm người trong ban hậu kỳ đều sẽ xem Bành Thần biểu diễn từ góc độ này, cho nên Bành Thần vẫn như cũ không có lựa chọn đứng chính diện đối với các học viên, mà trực tiếp đưa lưng về phía học viên, để tất cả mọi người có thể thông qua kính luyện tập nhìn thấy động tác vũ đạo nàng.
Sau khi điều chỉnh tốt góc độ cùng tư thế, Bành Thần cũng không quay đầu mà lại nói với người đứng phía sau: "Tạ Du Nhiên, phiền em bật giùm tôi âm nhạc bài《 Chiêu Bài 》."
Tạ Du Nhiên đột nhiên bị điểm danh liền sửng sốt một chút rồi mới hồi phục, nói: "Vâng, thưa Bành lão sư."
Trong phòng luyện tập có một dàn âm thanh dùng để phát nhạc, các học viên sử dùng chính di động hoặc là máy tính của mình cũng đều có thể trực tiếp phát nhạc, cho nên rất nhanh chóng, trong phòng luyện tập lại vang lên giai điệu quen thuộc một lần nữa.
Bành Thần bắt được tiết tấu âm nhạc, rất nhanh chóng liền bắt đầu nhảy theo tiết tấu nhạc.
Ngay từ đầu, mọi người cũng không chút để ý, đặc biệt là Lâm Phương Phỉ. Tuy nhiên, chờ một lúc sau, khi Bành Thần nhảy được một đoạn ngắn, biểu tình không chút để ý trên mặt nàng đã bị thay thế bởi sự kinh ngạc.
Tất cả mọi động tác đều rất chuẩn.
Mỗi một động tác đều đúng chuẩn theo tiết tấu.
Hơn nữa thân thể nàng hoạt động vô cùng tự nhiên, mỗi một động tác vũ đạo đều rất dứt khoát, lưu loát.
Mỗi cái xoay người, mỗi cái vặn eo, mỗi cái thủ thế...... đều có thể cảm giác được nàng đối với đoạn vũ đạo này đã có thể khống chế vô cùng kinh người.
Này mẹ nó, đây có thật là học vũ đạo sau nhìn năm phút video?
Này còn không phải là luyện tập ít nhất mấy trăm lần đi?
Đặc biệt là khi nàng nhảy, quản lý cảm xúc cũng rất xuất sắc, bài hát《 Chiêu Bài 》 này, mang theo một cỗ khí chất vô cùng cường điệụ, không phải mị hoặc, cũng không phải gợi cảm, nó càng nhiều cường điệu thì cành giống tư thái của nữ vương.
Rất giống với một câu ca từ bên trong bài hát:
~Ta không phải là quân hầu của ai! ~
~Ta là chiêu bài của chính mình.~
~Là chúa tể của chính bản thân mình.~
Cho nên lúc nhảy đoạn vũ đạo này trong bản gốc, biểu tình cũng vô cùng tự tin. Mà biểu tình Bành Thần, đâu chỉ là tự tin, còn có cảm giác bễ nghễ chúng sinh (đứng lên trên tất cả mọi người).
Đặc biệt là động tác cuối cùng, là lúc người nhảy vươn ngón trỏ, hướng về phía màn ảnh một cách nhẹ nhàng, rõ ràng cũng chính là một động tác giống nhau, nhưng vì kết hợp với nét mặt của Bành Thần, toàn bộ động tác lại truyền ra cảm giác chính là Bành Thần dùng thủ thế nói cho mọi người tại nơi này —— không phải ta khinh thường các ngươi, nhưng các vị đang ngồi đây thật sự đều là rác rưởi!
......
Sau khi đoạn vũ đạo kết thúc, toàn bộ phòng luyện tập an tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng châm rơi, cả nửa ngày cũng chưa có người nào mở miệng nói chuyện.
Tận cho đến khi Bành Thần quay đầu lại, vẻ khó hiểu mà nhìn các học viên phía sau: "Làm sao vậy, tôi nhảy không tốt sao?"
Một đám học viên như mới tỉnh lại từ trong mộng, mới bắt đầu vỗ tay.
Cùng với tràng vỗ tay, còn có các câu khen ngợi dài không dứt.
"A a a a a, vừa rồi động tác kết thúc kia, ta đã chết vì đã mất quá nhiều máu......"
"Bành lão sư, đoạn vũ đạo vừa rồi thật là do cô nhìn video học sao? Chỉ nhìn năm phút?"
"......"
Bành Thần lắc đầu: "Không phải, kỳ thật lúc trước tôi đã ở trong phòng luyện tập rất lâu."
Bành Thần nói như vậy, sắc mặt Lâm Phương Phỉ mới đẹp hơn một chút. Nàng làm sao có thể, sao có thể có người tùy tùy tiện tiện là nhảy được như vậy.
Nàng đứng dậy liền đánh gãy thanh âm ríu rít của các học viên: "Vũ đạo vừa rồi Bành lão sư chắc hẳn mọi người cũng thấy được đi, điều này biểu thị cho cái gì, điều này biểu thị cho việc chỉ cần mọi người cố gắng luyện tập, không có nói nhảy được vũ đạo, nhảy không tốt."
Bành Thần hơi hơi câu môi: "Đúng vậy nha, cho nên Lâm lão sư nhất định cũng phải luyện tập thật chăm chỉ nha, dù sao thì không có học thì không nhảy được vũ đạo, nhảy không tốt, Lâm lão sư cố lên nha ~"
Lâm Phương Phỉ: "......(ノ`⌒')ノ┫:・┻┻"
Tức giận!
Sự việc buổi tối hôm nay phát sinh trong phòng luyện tập nhanh chóng truyền ra trong học viên. Đương nhiên, căn cứ vào ấn tượng đầu của Bành Thần, lại nói vào lúc ban đêm, tuy tổ học viên trong phòng luyện tập kia miêu tả sinh động như thật, nhưng