Người máy bắt đầu rà quét thông tin khuôn mặt của Tô Thanh Thanh, rồi đưa ra một cái đơn “cư trú” 3D được treo lơ lửng trên không, để cho cô ấy tự điền.
Đây là lần đầu Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy một loạt thao tác như vậy, cho nên tò mò nghiêng đầu nhìn thoáng qua.
Trên tờ giấy tên và tuổi của Tô Thanh Thanh đều đánh dấu sao, xem ra việc bảo mật thông tin khách hàng ở đây làm khá tốt.
Trừ điền tên tuổi và không cần điền những thông gì khác, người máy đem đơn thu lại.
“ Phòng ở của Tô tiểu thư là ở nhà A101, quý khách vui lòng sử dụng khoá cửa nhận diện khuôn mặt, thời gian trả phòng là 8 giờ tối mai, quý khách cô yêu cầu thêm đồ vệ sinh cá nhân không? Một phần đồ giá hai tinh hạch cấp một.
”Tô Thanh Thanh lấy ra hai viên tinh hạch đặt ở trước mặt người máy, người máy lập tức nuốt vào trong bụng.
“Tốt, đồ dùng tẩy rửa chuẩn bị đã xong rồi, chúc quý khách có một ngày vui vẻ.
”“Cảm ơn… Cảm ơn rất nhiều.
” Tô Thanh Thanh lảo đảo lùi về phía sau.
Tô Thanh Thanh học cách sử dụng tính năng nhận dạng khuôn mặt dưới sự hướng dẫn Miêu Tuệ Tuệ.
Sau một tiếng bíp, cánh cửa phòng A101 được mở ra, và cách trang trí của toàn bộ căn phòng hiện ra trước mắt.
Tô Thanh Thanh chỉ cảm thấy sự căng thẳng trong lòng một lần nữa bị kích thích, cô thậm chí không dám bước một bước chân vào đây, trong lòng không ngừng nghi vấn những thứ trước mắt có phải là thật hay không? Chẳng lẽ bây giờ cô thực sự đang cận kề cái