Tiệm tạp hóa đơn sơ đúng giống với cái tên của nó, chỉ có một căn lều vô cùng đơn giản, dùng vài cái kệ gỗ để bày biện một ít nhu yếu phẩm hằng ngày ví dụ như: gia vị , giấy vệ sinh vệ sinh, khăn tắm,… Mỗi sản phẩm đều được bày biện gọn gàng trên một cái giá riêng.
Phía sau mỗi một kệ để hàng vẫn là người máy như cũ, với đôi mắt to tròn và khóe miệng hơi cong lên, tổng thể vẫn rất đáng yêu.
Sau khi mở khóa cửa hàng tạp hóa, bảng cá nhân của Miêu Tuệ Tuệ còn có thêm một trung tâm mua sắm, chứa nhiều hàng hóa hữu ích, có thể mua với giá rất rẻ và bán trong cửa hàng tạp hóa.
Tinh hạch dùng để nhập hàng ở cửa hàng tạp hóa cũng do Miêu Tuệ Tuệ giữ.
Cửa hàng bánh mì bên cạnh là một ngôi nhà gỗ hình hộp với ánh đèn màu cam và mùi bánh mì thơm lừng toả ra.
Miêu Tuệ Tuệ bước vào cửa hàng bánh, trong này chỉ có một cái kệ thủy tinh với một số bánh mì thông thường ở trong đó, hầu hết đều là bánh mì cắt lát.
Bột mì lấy từ nhà kho của thị trấn nhỏ, phần còn lại sẽ được mua bởi người máy trong hệ thống trung tâm thương mại.
Nếu Miêu Tuệ Tuệ không có đủ hạt tinh hạch, những cửa hàng này sẽ ngừng hoạt động.
Nâng cấp cần tinh hạch, cửa hàng hoạt động cũng cần tinh hạch, cô đột nhiên cảm thấy mình quá nghèo, chắc phải vất vả lắm mới có thể kiếm được tinh hạch.
….
.
Tô Thanh Thanh quay trở lại căn cứ rất nhanh, mất một ngày rưỡi đã đến bên ngoài căn