Editor: Xu
Căn phòng chìm vào im lặng, sắc mặt tất cả người chơi đều không dễ nhìn.
Sau khi Trần Thải Tinh bị nhốt lại, mấy người chơi bằng bản lĩnh của mình, bất kể là từ hầu gái hay là bạn đồng hành đều ra lời nói dụ dỗ, hoặc là tạm thời tổ đội, mấy người chơi thẳng nam không xem tiểu thuyết với phim cũng biết bọn họ đang ở thế giới ma cà rồng, mà ma cà rồng ở đây còn được phân loại dựa trên sức mạnh.
Mạnh mẽ nhất chính là đời thứ nhất.
Nhìn nhóm hầu gái này đối với Thân vương một mực cung kính, lo sợ tát mét mặt mày, cho thấy vị Thân vương Leicester này kiểu gì cũng là đời thứ nhất.
“Nếu như mấy người không giết được Thân vương Leicester, còn có một cách có thể đi ngoài.” Hầu gái cũng nhận ra được, rất tốt bụng nói: “Tôi biết nhiệm vụ này quá khó, mấy đời huyết nô đều không thể thành công.”
Ánh mắt mọi người mong đợi, còn có biện pháp thứ hai để ra ngoài?
“Được Thân vương đỡ đầu, trở thành Huyết tộc đời thứ hai.”
Muốn âm thầm giết chết người nào đó Trần Thải Tinh:???
Cho nên đây là giết không được thì phải trở thành con nhà người ta?
Là ý này đúng không, giả thiết khó thở như vậy?
Muốn cậu làm con trai tên họ Nguyên đó?
Đìn ***!
Đương nhiên cụm từ “đỡ đầu” được đặt ra trong thế giới Huyết tộc không phải là đi làm con trai mà chính là Sơ ủng, không xem mấy bộ phim Huyết tộc nổi tiếng kia sao, nam chủ người ta Sơ Ủng nữ chủ, cuối cùng hai con quỷ hút máu kết hôn còn sinh con, cho nên mới nói Sơ Ủng xong nếu không có quan hệ huyết thống thì vẫn có thể rủ nhau lên giường abcxyz.
Điều kiện tiên quyết là Trần Thải Tinh tình nguyện làm.
“Việc này đơn giản, có thể làm được.”
“Tôi cũng thấy vậy, có phải Sơ Ủng xong sẽ biến thành đời thứ hai, tôi còn chưa từng làm quỷ hút máu.”
Mấy người chơi bên trong mồm năm miệng mười thảo luận, cũng có người chơi cảm thấy vẫn nên trực tiếp giết Thân vương, hắn có nước Thánh, Thập Giá …
“Trước đây huyết nô được đưa đến cũng đã từng nghĩ như vậy, nhưng chưa từng có người nào thành công.” Hầu gái đánh gãy ý nghĩ tràn đầy tự tin của người chơi nam định giở trò ám sát, thận trọng nhắc nhở nói: “Nếu như bị bắt được tại chỗ, các ngươi sẽ chết rất thê thảm.”
Sẽ chết là nhắc nhở nhóm người chơi nam, ở lĩnh vực xa lạ chưa quen thuộc không thể tùy tiện hành sự.
“Tôi kiến nghị mấy người vẫn để cho Thân vương Sơ Ủng, nhân loại cần thẩm thấu sức mạnh trong đó.” Hầu gái nói ra lời từ đáy lòng, ánh mắt mang theo chờ mong, “Nếu như có thể được Thân vương Sơ Ủng, sức mạnh bên trong Huyết tộc của mấy người chỉ đứng sau Thân vương, làm con nhỏ của hắn, hắn sẽ dẫn dắt mấy người học tập quy tắc mới về Huyết tộc, mấy người sẽ có được sinh mệnh vĩnh hằng.”
Trong mắt hầu gái lập loè si mê, mấy người chơi nữ đã nhìn ra, có người nói: “Cô hình như rất sùng bái Thân vương? Vậy ai Sơ Ủng cô? Vị quản gia Spencer kia hở?”
Xem ra đã có người sinh lòng đề phòng, hầu gái đã thành quỷ hút máu, ai biết có thể phản nhân loại hay không.
Cung cấp thông tin được Thân vương Sơ Ủng là có thể ra ngoài, ai biết thật hay giả?
Có lẽ chỉ có giết Thân vương, dù sao Thân vương là boss phản diện của thế giới này.
“Mấy người không tin lời của tôi?” Hầu gái nghe ra lời nghi ngờ, thu hồi vẻ mặt si mê, lạnh nhạt nói: “Trước khi tới, các vị gia chủ chắc chắn đều có giao phó, lời của tôi, có tin hay không tùy mấy người, muốn giết Thân vương thì cứ tự nhiên. Còn nữa nếu như xảy ra chuyện bị xử phạt, không cần chờ tôi đến cứu mấy người, nếu như mấy người ai dám để lộ ra tên của tôi, cả tòa lâu đài này sẽ không còn người có thể thay mấy người truyền tin tức.”
Mấy người chơi:…
Mọi người còn có thể làm gì nữa, người chơi ban đầu nghi ngờ em gái co được dãn được cười hì hì dỗ hầu gái vài câu, cái gì mà chúng tôi vừa đến mong chị gái đừng nghĩ nhiều, rồi thì chúng tôi không tin cô thì tin ai, chúng ta đều đứng về phía nhân loại đương nhiên muốn cùng nhau hợp lực bla bla…..
Nhưng sắc mặt hầu gái cũng không thay đổi, ngược lại nhàn nhạt nhắc nhở: “Các ngươi là huyết nô mang địa vị thấp hèn trong lâu đài, phải gọi ta là nữ quan.”
Ý tứ chính là chớ có mà bấu víu quan hệ xưng hô chị em với tôi.
Người chơi nữ vẻ mặt xấu hổ, gật đầu nói đã biết nữ quan.
Hầu gái quét mắt nhìn tất cả người chơi, trên mặt lộ vẻ trào phúng rất nhạt, nói: “Nếu như các ngươi có thể ở đây một thời gian ngắn, thì sẽ biết muốn giết chết Thân vương là ý nghĩ kỳ lạ mức nào, Thân vương là vua chân chính của cả Huyết tộc.”
Nói xong hầu gái thẳng lưng, kiêu ngạo rời đi.
Ngoài cửa Trần Thải Tinh đã sớm trốn ở một bên, nghĩ thầm còn làm cái gì mà làm, tên Thân vương này còn thật trêu hoa ghẹo nguyệt, cậu còn chưa quên nữ sĩ Huyết tộc hai má ửng hồng ở phòng yến hội cùng với trạng thái si mê sùng bái của hầu gái vừa xong đâu.
Vẫn nên giết đi thôi.
Trong phòng, mấy người chơi còn đang thảo luận, nhưng mà nói chuyện phần lớn đều là newbie hoặc là nửa newbie không nhiều kinh nghiệm, bởi vì rất ngốc rất ngây thơ, mấy oldbie đều tương đối trầm ổn, đôi mắt lại đảo qua nhóm người nói chuyện như đang phân tích gì đó.
“Tôi thấy thế giới này còn rất thú vị đây, cảm giác có vẻ không khó lắm, không có quỷ, buổi tối cũng sẽ không vô duyên vô cớ chết người, tôi đi vào thế giới lúc trước vì sao chết người cũng không biết, như bây giờ là tốt rồi.” Người này được coi như nửa newbie. Từng vào trò chơi nhưng đều dựa vào vẩy nước may mắn bổ trợ đi ra.
Thuần newbie lúc chiều còn khóc sướt mướt đòi phải về nhà lúc này lại nói: “Cũng không biết dung mạo Thân vương ra sao? Quỷ hút máu đều rất tuấn tú, không ngờ tới sẽ được gặp quỷ hút máu.”
…
Trần Thải Tinh nghĩ thầm cô không chỉ gặp được, còn sẽ bị hút máu.
Cậu đứng ngoài cửa không lâu thì đứng dậy đi nơi khác dạo. Cả tòa lâu đài quá lớn, Trần Thải Tinh không đi về phía phòng yến hội bên kia của Thân vương, mà đi xung quanh chỗ ở của người chơi, đây chắc là nơi ở của người hầu trong lâu đài, mở mấy cánh cửa, kéo rèm cửa sổ ra, ánh trăng màu bạc chiếu vào trong phòng, trong góc phòng đặt một chiếc quan tài đen kịt dựa vào tường.
Toàn bộ tòa lâu đài, ngoại trừ huyết nô ra đều là quỷ hút máu.
Party bên phòng yến hội vẫn còn tiếp tục, Trần Thải Tinh lấy ra giấy bút từ trong túi vẽ một tấm bản đồ đơn giản. Chờ làm xong tất cả những thứ này, cậu tìm một phòng trống ăn uống một hồi, mãi cho đến khi mặt trời mọc, cả tòa lâu đài rơi vào yên tĩnh.
Nhóm hầu gái quy củ bắt đầu thu dọn tàn cục của bữa tiệc, tất cả cửa sổ đều treo rèm cửa dày nặng che đi ánh mặt trời. Spencer từ một đường cầu thang khác xuống dưới, có một hầu gái tiến lên đón, nghe phân phó.
Quản gia nói: “Đại nhân muốn vào ăn.”
“Huyết nô phía tây hay là?”
Hầu gái bị quản gia nhìn cúi đầu, vội vã đi phía đông.
Trần Thải Tinh ở một chỗ nhìn thấy tất cả, tòa lâu đài này còn có huyết nô khác? Là người chơi hay là dân bản xứ? Nhiệm vụ phụ của thế giới này? Nhưng không chờ cậu suy nghĩ thêm đã nhận thấy được một ánh mắt bắn lại đây, Trần Thải Tinh thả nhẹ hô hấp.
Là Spencer, xem ra thực lực của quản gia này cũng không thể khinh thường.
Không biết là đời thứ mấy.
Trần Thải Tinh không hề dừng lại vòng đi xa về phía sau. Đi phía đông có hai con đường, một là trực tiếp đi qua đại sảnh, hai là từ cửa nhỏ phía tây đi ra ngoài, rồi đi vòng qua hậu viện.
Chiều hôm qua quản gia tới đón bọn họ, xem ra là không sợ ánh mặt trời, nhưng những người hầu khác vẫn sợ ánh sáng. Chờ đến buổi trưa là lúc mặt trời mạnh nhất sẽ đi qua.
Trần Thải Tinh nghĩ.
Lâu đài có rất nhiều phòng trống, trong balo Trần Thải Tinh chứa đủ các loại đồ ăn, cũng không phải đói bụng mà do bị nhốt nên mệt mỏi một hồi. Rất nhanh đến trưa, từ phía tây đi qua, cửa phòng nhóm hầu gái không khóa, Trần Thải Tinh đẩy ra nhìn, nắp quan tài đóng chặt, rèm cửa vẫn mở đã kéo lại.
Trong quan tài hầu gái đang ngủ.
Cả tòa lâu đài lâm vào trạng thái ngủ say, Trần Thải Tinh từ cửa nhỏ đi ra ngoài, đi vòng qua hoa viên lớn phía đông, cậu phát hiện lâu đài này vẫn có nhân loại, có mấy người làm vườn chỉnh sửa hoa viên, muốn né tránh ánh mắt của những người này đều rất dễ dàng.
Sau giờ ngọ dưới ánh mặt trời xán lạn, một nam nhân lớn bụng hơi gầy thân thủ nhanh nhẹn mạnh mẽ đi xuyên qua hoa viên, không hề biết một chỗ trong cửa sổ tầng năm có bóng lưng cao lớn đứng sừng sững, nam nhân mặc áo sơ mi lụa rộng rãi, một tay cầm ly rượu thủy tinh ánh lên chất lỏng màu đỏ tươi, như là nhìn thấy chuyện thú vị gì đó, khóe miệng nam nhân lộ ra mỉm cười, thuận tay nâng ly rượu nhấp một ngụm rồi sau đó cau mày.
“Đại nhân, không hợp khẩu vị sao?” Người sau lưng tiến lên đón lấy ly rượu.
“Ăn chay đi.” Ánh mắt Thân vương nhìn dưới tầng, mãi đến khi bóng dáng kia biến mất không còn tăm hơi mới thu hồi ánh mắt.
Spencer hơi sửng sốt một chút, cảm thấy được Thân vương thay đổi, hắn chỉ mới toát lên ý niệm này đã cảm nhận được uy thế đến từ Thân vương, tức khắc cúi người càng thấp, kinh sợ nói: “Vâng, đại nhân.”
Nói rồi nhanh chóng bưng ly rượu đi tìm thức ăn chay. Cũng chính là máu tươi của động vật.
Đại nhân trước kia chưa từng ăn chay, nhưng hắn nghĩ đến uy lực của Thân vương, không khả năng có người giả mạo Thân vương.
Có lẽ Thân vương chỉ muốn thay đổi khẩu vị thôi. Quản gia nghĩ như vậy.
Cửa phòng nhẹ nhàng khép lại.
Cả phòng chỉ còn dư lại một mình Thân vương, vang lên một câu: “Thế giới này là nơi chúng ta gặp nhau, sao em lại không nhớ ra…”
–
Trần Thải Tinh đang mở khóa, chiêu thức này cuối cùng vẫn học từ Trình Lập Phong, Nguyên Cửu Vạn có mà dạy cái rắm.
Chỉ biết bán manh!
Đương nhiên Trình Lập Phong có gửi cho cậu một video ngắn, Nguyên Cửu Vạn ở bên cạnh làm loạn muốn cùng xem.
Khóa trong lâu đài rất đơn giản, hai ba lần đã mở ra. Đồ dùng trong phòng sắp xếp đối xứng, Trần Thải Tinh tìm hiểu rõ ràng rất nhanh tìm được nơi ở của huyết nô phía đông, cửa phòng đóng lại, tiếng nói chuyện thì thầm truyền đến, là hai cô gái tóc vàng mắt xanh xinh đẹp đang nói chuyện.
“Hôm nay cơm Thân vương dùng là tôi cung cấp, vì để cho huyết dịch bảo trì mới mẻ ngọt ngào, tôi vẫn luôn ăn chay.”
“Thật hâm mộ cô, khi nào mới có thể đến lượt tôi. Tôi rất muốn tự mình đi hầu hạ Thân vương, nếu như được ngài cắn một cái, tôi có thể vĩnh viễn ở trong bóng tối cùng Thân vương.”
“Tôi cũng muốn, Thân vương là nam nhân tuấn mỹ nhất tôi từng thấy.”
Tiếp theo chính là thời gian thổi phồng nhau, Trần Thải Tinh lười nghe, hai cô gái này chắc là dân bản xứ, không có người chơi sao?
Cửa phòng bên cạnh truyền đến tiếng cãi vã đè thấp, căn nhà này hiệu quả cách âm không tồi, nhưng ai bảo bây giờ Trần Thải Tinh có Ngọc Nữ tâm pháp, thính lực tốt hơn nhiều so với trước đây tiếng cãi vã qua lại ở phòng bên cạnh nghe được rõ ràng.
“… Cô điên rồi, trở thành quỷ hút máu, có thể đi ra ngoài hay không thì vẫn là quỷ hút máu, vĩnh viễn sẽ phải ở lại nơi này.”
“Đúng vậy, Dao Dao cô bình tĩnh lại đi, đừng quyết định bậy bạ.”
Cô gái tên Dao Dao kia nói ra lời mâu thuẫn thống khổ: “Không ra được, đã một năm, suốt một năm này, chúng ta không ra được, ở đây như heo được nuôi dưỡng để cung cấp máu cho quỷ hút máu hút, không bằng biến thành quỷ hút máu ở thế giới này sinh hoạt cũng không tồi, Anna tử tước nói hoan nghênh tôi đi qua bất cứ lúc nào, cô ấy sẽ hỏi Thân vương xin tôi đi qua để hầu hạ, cô ấy là quý tộc đời thứ ba duy nhất chịu Sơ Ủng tôi, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, sinh nhật Thân vương kết thúc, Anna tử tước trở lại lãnh địa của mình, đời tôi sẽ kết thúc không thể cứu vãn, lẽ nào mấy người muốn bị hút khô máu như vậy, hay là trở thành con dơi như đám hầu gái cấp thấp kia?”
Hai người vốn dĩ đang khuyên bảo dao động.
“Đúng vậy, đã một năm, tới đây một năm cái gì cũng không làm được.”
“Nguyên bản 30 người chơi, bây giờ chỉ còn 16 người, Dao Dao nói cũng đúng, nếu như có thể ra khỏi thành thì…”
Ngoài cửa Trần Thải Tinh:??? Chuyện gì xảy ra, hai người các ngươi là người khuyên bảo mà, bây giờ lại muốn cùng vị Dao Dao kia thành quỷ hút máu sao?
Quả nhiên, Dao Dao nói: “Anna tử tước rất yêu thích tôi, mấy người nếu suy nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ hỏi tử tước đại nhân thử xem. Tử tước đại nhân từng nói qua thế giới bên ngoài không khác lắm với xã hội của chúng ta, chờ chúng ta vượt qua tử kỳ non thì có thể đi học đọc sách ngao du đây đó, giống như người thường không sợ ánh mặt trời.”
Anna tử tước là người trong ngành đa cấp phải không? PR hay đấy.
Làm Thánh Phụ Trần Thải Tinh không nghe nổi nữa phải có trách nhiệm cứu vớt thiếu nữ sa ngã, ‘cộc cộc’ gõ cửa.
“Ai?”
“Là tôi.”
“Ngươi là ai?”
“Tôi là tôi chứ ai.”
Trần Thải Tinh đùa với em gái như chơi búp bê rỗng ruột, bên trong quả nhiên không chịu được kiểu đối thoại vô dinh dưỡng này mở của ra, đối phương là một cô gái trẻ tóc đen khoảng 20 tuổi, nữ sinh viên chính cống, chắc do nhìn cậu lạ mặt nên thập phần cảnh giác, ánh mắt đánh giá khi