Editor: Tiêu
Vị thân vương tai thính nào đó nghe được âm thanh bên ngoài lập tức đứng dậy khỏi ghế, sửa sang lại vạt áo, coi mòi đã chuẩn bị sẵn sàng để ‘làm đại sự’.
Trần Thải Tinh đẩy cửa đi vào, khép cửa lại, bóng lưng Spencer ngoài cửa nhanh chóng rời đi, hẳn là không muốn nghe thấy ‘động tĩnh’ trong phòng. Vừa lúc, cậu đang nóng lòng muốn gặp cái vị Thân vương đại nhân đang sốt sắng trong kia, Thân vương đại nhân lên tiếng khen ngợi: “Hoa hồng nhỏ thân yêu của anh, bộ quần áo hôm nay em mặc thiệt đẹp mắt.”
Cho nên lột hết ra nhá!
Trần-hoa hồng nhỏ-Thải Tinh vừa nói lời ám muội ở ngoài cửa lập tức trở nên nghiêm túc, khuôn mặt không có tí cảm xúc bỗng trở nên nghiêm túc nhìn về phía Thân vương, nói “Nói chuyện đứng đắn nào. Anh có danh sách khách mời ma cà rồng, với tài liệu về thế lực của các gia tộc ma cà rồng trong tay đúng không? Lấy ra.”
Thân vương Nguyên Cửu Vạn:…
Hắn biết ngay mà!
“Honey, em đang mặc y phục mới may đúng không?” Thân vương đại nhân chưa từ bỏ ý định đưa ra ‘một điều kiện’.
Trần Thải Tinh vừa mới nghiêm túc, đột nhiên dịu dàng nở nụ cười, nói: “Thân vương đại nhân, tôi thấy chúng ta làm xong chuyện đứng đắn thì có thể làm vài chuyện không đứng đắn, ví dụ như từ từ ngắm nghía quần áo mới của tôi, ngài thấy sao?”
Dù biết đây chỉ là một củ cà rốt treo trước mặt nhưng Thân vương đại nhân vẫn lọt hố.
“Được thôi, hoa hồng nhỏ đáng yêu của ta.”
Chuyện này vẫn phải tìm Spencer. Thân vương đại nhân ấn chuông. Không bao lâu, có người gõ cửa, Spencer đứng ngoài cửa, vẻ mặt khó xử, ánh mắt muốn nói lại thôi nhìn về phía Trần Thải Tinh, không biết đã tưởng tượng ra chuyện gì. Trần Thải Tinh nhìn ra tất cả, cố ý dựa vào cạnh cửa, ngữ khí ám muội, nói: “Quản gia, liên quan đến quần áo mới của tôi, tôi và Thân vương có chút chuyện muốn nhờ ông hỗ trợ.”
Spencer show ra vẻ mặt từ chối.
Sao lại bắt hắn tham dự vào cái trò lột từng lớp từng lớp áo quần này chứ!
“Ông sẽ không từ chối chứ?” Trần-hoa hồng nhỏ-Thải Tinh cười khanh khách.
Sau lưng truyền đến tiếng Thân vương lạnh giọng: “Spencer, đem biểu đồ các lãnh địa của Huyết tộc tới. Ngươi có thể đi rồi.”
Ở ngay trước mặt hắn cho hắn đội nón xanh! Ai nhịn là con rùa!
Spencer như được đại xá, vội vã đi tìm đồ. Không lâu sau đồ vật được đem tới, mắt nhìn thẳng, cúi đầu giao đồ vật, rất tự giác xin lui xuống.
Trần Thải Tinh: … Ha ha ha ha ha ha ha dọa chết ông ta!
Ai bảo lần nào Spencer cũng nhìn cậu bằng ánh mắt như nhìn yêu tinh chứ, ngươi sợ chưa, sợ chưa hả?
“Honey, mời.” Thân vương đại nhân mở trang ngoài của biểu đồ, tri kỷ kéo ghế dựa ra, mời hoa hồng nhỏ của hắn ngồi xuống.
Bao giấy trên bàn hơi ố vàng, có vẻ vô cùng cũ kỹ, vừa nhìn đã biết là hàng cổ.
“Cái này có từ đời nào rồi? Hiện giờ có đáng tin không?”
Ai biết tin tức có bị lạc hậu hay không chứ.
“Gọi Spencer đến hỏi xem.”
Thân vương đại nhân ấn lại tay của hoa hồng nhỏ đang muốn đứng lên, nói: “Cái này anh biết. Cái cuộn da trâu này khoảng 300 năm tuổi, được làm từ lúc quy hoạch lãnh địa lần trước, đưa cho Spencer cất giữ. Còn nội dung trên đó, anh đảm bảo không hề sai.”
Trần Thải Tinh:???
“Tước vị của các anh 300 rồi chưa đổi lần nào?”
“Bọn anh là Huyết tộc mà honey, có sinh mệnh lâu dài, 300 năm đối với bọn anh mà nói không tính là gì.”
Trần Thải Tinh: Được, các anh trâu bò đấy.
“Một lão trâu già mà còn giở cái giọng kiêu ngạo đó nói chuyện với tôi hử, tôi không chê anh già đã là nể tình lắm rồi đấy.” Trần Thải Tinh hừ một tiếng, cúi đầu nhìn tài liệu phân chia lãnh địa.
Thân vương: …
Trên tài liệu, mỗi một gia tộc đều có kí hiệu khác nhau, ở mỗi một lãnh địa riêng, gia tộc nhỏ phân tán ở các nước nhỏ ở Chân Âu, 3 gia tộc lớn nhất thì ở Anh, Pháp, Mỹ. Nhưng chỉ cần học lịch sử thì đều biết, Mỹ chỉ có hơn 200 năm lịch sử, năm 1776 (tuyên ngôn độc lập) tuyên bố thành lập Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Trần Thải Tinh chỉ vào gia tộc ở nước Mỹ, “Giles là ai? Có tới tham gia tiệc rượu không?”
Gia huy của gia tộc Giles là một con hồ ly đỏ với đôi mắt màu xanh lam.
“Còn chưa tới, em yêu.”
Trần Thải Tinh nhìn xuống, nhanh chóng tìm tới tước vị của Giles, là một đại công tước. Lãnh địa của Thân vương ở nước Anh, gia huy là một con dơi.
“Đây là gia huy của gia tộc ta?” Thân vương đại nhân có vẻ như là lần đầu tiên biết đồ đằng của mình là con dơi vậy, nghĩ một lúc nói: “Đổi thành hoa hồng đi.”
Trần Thải Tinh:???
“Anh nghiêm túc?”
“Honey, việc này có gì sai hở?” Thân vương đại nhân nói là làm liền, tự mình nhấc bút lên, xóa con dơi đi, bắt đầu vẽ hoa hồng.
Trần Thải Tinh: Cậu có thể hiểu được vì sao Spencer nhìn cậu bằng ánh mắt ấy rồi.
Không thiêu chết cậu coi như cậu mạng lớn. Chỉ là…nhớ tới một Huyết tộc còn đang đứng sau màn, Trần Thải Tinh cũng không ngăn cản, quyết định giữ vững chức danh yêu phi của mình.
Ba gia tộc lớn, gia tộc ở Pháp có gia huy là trăng máu, Trần Thải Tinh vừa nhìn biết ngay, quả nhiên là hầu tước Lewis.
“Trước đó gia tộc Giles ở đâu?”
Thân vương đang vẽ hoa hồng ngừng bút, nở nụ cười nói: “Pháp”
Quả nhiên.
Hầu tước và công tước liên thủ, lật đổ Thân vương. Hơn nữa vị công tước này rất thức thời, rất có dã tâm, biết mở rộng lãnh thổ, ngay khi nước Mỹ còn chưa thành lập đã dọn tới, bây giờ lãnh địa người ta được phân chia còn rộng hơn Thân vương.
Chỉ nhìn bản đồ mà nói Thân, Công, Hầu, ba vị phân chia lãnh địa vô cùng rõ ràng.
Hầu tước và công tước đều chạy theo quy chế mới của ma cà rồng, hầu tước người ta còn đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo. Nhưng Thân vương lại ưa ở ẩn, cao cao tại thượng, xem thường việc giao thiệp và ở chung với nhân loại, chẳng sợ một kẻ nào, nước sông không phạm nước giếng. Cả tòa lâu đài, từ cách trang điểm của hầu gái hay tác phong hàng ngày của Thân vương đều phác họa lên bức tranh thế giới trung cổ điển hình.
“Bọn họ muốn cái gì?” Trần Thải Tinh hỏi.
Thân vương thảnh thơi vẽ hoa hồng, phác họa từng đường nét, thiếu tí màu sắc, trong lúc Trần Thải Tinh nghiên cứu bức tranh, nhỏ máu của mình lên, bắt đầu làm cánh hoa đầy đặn hơn, nói: “Muốn thâu tóm càng nhiều quyền lực và của cải từ tay nhân loại càng tốt, chứ không phải chỉ giới hạn trong đám nhân loại biết đến sự tồn tại của bọn anh để rồi kinh sợ tránh xa. Nhân loại thì lại nghĩ ra đủ kế hoạch nham hiểm, hoặc là muốn trường sinh bất lão, trẻ mãi không già, hoặc là muốn năng lực của Huyết tộc.”
Trần Thải Tinh nhíu mày, Thân vương nói: “Đừng lo lắng, honey, tất cả đều có anh rồi.”
“Máu sẽ phai ra, anh làm như thế rất biến thái đó.” Trần Thải Tinh nhìn đóa hoa hồng trên quyển sách nói.
Thân vương cúi đầu, hôn tóc hoa hồng nhỏ của hắn, cười nói: “Không đau chút nào, máu của anh sẽ không phai ra, chỉ có như vậy mới xứng với hoa hồng nhỏ của anh thôi.”
Trần Thải Tinh: …
Cái tên này thực sự là… bán mặt, bán thịt, bán cả mấy lời tâm tình, như vậy thì ai chịu nổi.
Cực lực kéo suy nghĩ của mình về lại quỹ đạo ban đầu, trước đó Trần Thải Tinh cho rằng cân bằng quan hệ giữa nhân loại và quỷ hút máu là giết chết thân vương, bây giờ nhìn lại mới thấy Thân vương mới thực sự là người làm tốt việc cân bằng mối quan hệ này. Không tham dự chuyện của nhân loại, tranh chấp giữa cao tầng chính phủ không liên quan đến quỷ hút máu, canh giữ ở lãnh địa của mình quản lí toàn bộ Huyết tộc.
Nếu như Thân vương chết, công tước Giles có dã tâm vô cùng lớn kia sẽ thượng vị, không dám nghĩ tới hậu quả.
Chắc chắn sẽ vô cùng hỗn loạn.
Thế giới này có hai cách giải quyết, dẫn đến những kết cục khác nhau, nếu Giles cấu kết với con người, thì mục đích cuối cùng cũng sẽ khác nhau.
Giết chết Thân vương – công tước Giles thượng vị, trạng thái cân bằng hiện tại giữa nhân loại và ma cà rồng sẽ bị phá hủy. Đây chính là cục diện công tước Giles mong đợi, thế lực Huyết tộc mở rộng, nếu như vậy thì Huyết tộc sẽ nắm giữ quyền lực tối cao ở các quốc gia, cuối cùng thì sẽ có một ngày Huyết tộc bá chiếm thế giới này.
Được Thân vương Sơ Ủng – sẽ có nhân loại vì chuyện này mà vô cùng hạnh phúc. Vị ‘cha’ trong game của Trần Thải Tinh sẽ có một Huyết tộc nhị đại, có thể thao túng, có nơi ‘cần dùng’, để Trần Thải Tinh Sơ Ủng cho người khác là được.
‘Cha’ Trần và Giles hợp tác, mỗi người mang ý xấu riêng, mục đích cuối cùng đều là lợi kỷ. (lợi kỷ: lợi ích của riêng bản thân)
Mục tiêu mà manh mối đưa ra có vẻ là phương án tối ưu hóa lợi ích cho thế giới này.
Trần Thải Tinh suy nghĩ kĩ càng, đặt tập tài liệu xuống, bắt đầu cởi khuy áo, “Đại nhân, ngài có cảm thấy trong này đột nhiên nóng lên không?”
Thân vương: Anh hơi sợ em rồi á, em đừng như vậy, cứ quyến rũ anh như vậy lại không cho anh, làm vậy rất dễ héo đó.
“Tinh, có chuyện gì thì em cứ từ từ mà nói, em thật sự muốn cởi vậy thì cởi hết đi, đừng chỉ cởi có 2 cái khuy áo.”
Trần Thải Tinh: …
“Lúc nào chúng ta có thể Sở Ủng.”
Thân vương đại nhân: “Anh chỉ biết là em thèm khát thân thể này của anh.”
Ánh mắt Trần Thải Tinh đầy nguy hiểm. Thân vương: …
“Dựa theo tiến độ hiện tại, nhanh nhất là vào sinh nhật anh.”
Trần Thải Tinh:???
“Xin hỏi ‘tiến độ hiện tại’ là tiêu chuẩn như thế nào? Em muốn đấy nhanh tiến độ.”
“Bước thứ nhất, em trở thành huyết nô độc thuộc của anh, bước thứ hai là em có nickname của riêng mình, bước thứ ba là anh dạy em những điều cần biết về quý tộc Huyết tộc.”
Trần Thải Tinh thúc giục: “Sau đó thì sao?”
“Dựa vào tâm trạng của anh.” Thân vương đại nhân thấy hoa hồng nhỏ sắp tức giận, lập tức lấy cuộn tranh ra, một đóa hoa hồng kiều diễm xinh đẹp xuất hiện trên bức họa, “Bước thứ tư là vì em thay đổi gia huy.”
Trần Thải Tinh nghĩ thầm ‘Trò chơi này là do con gà mù nào thiết kế vậy’, đúng là thần kinh, nhất thiết phải để cậu trải qua đủ các loại đãi ngộ của nữ chủ MarySue mới được hả!!!
“Muốn làm gì làm.”
Trần-hoa hồng nhỏ-Thải Tinh mệt mỏi. Cậu nằm trên chiếc giường hơn 2m của mình, trong đầu lại nghĩ tới hình ảnh của những kí ức bị mất đi. Lần trước lọt vào thế giới này, cậu đã đồng lõa với công tước, giết Thân vương à? Chỉ cần nhắm mắt lại, hình ảnh Nguyên Cửu Vạn ngã xuống trước mặt cậu sẽ xuất hiện.
Trong lòng sẽ rất khó chịu, trái tim như bị ai bóp lấy.
Trần Thải Tinh che ngực, bụng cũng đột nhiên đau, không thể làm gì khác hơn là nằm đó đợi cơn đau giảm bớt, một lúc sau, cậu rơi vào một giấc mơ vô cùng dài.
Những khoảnh khắc khi cậu và Nguyên Cửu Vạn ở bên nhau, lần đầu tiên gặp gỡ hẳn là vì cậu mang dụng ý xấu nhào tới khi nhìn thấy dung mạo của hắn, cũng là ở thế giới này, thân vương đại nhân tuyệt mỹ cao lãnh giống như ngọn núi tuyết sau một toà thành, không thể hoà tan, lạnh lùng cứng rắn. Nhưng chỉ khi chậm rãi mở ra mới có thể nhìn thấy cảnh sắc nơi sơn dã, băng tuyết hoà tan, cây cối đâm chồi, muôn hoa đua nở xinh đẹp đến nhường nào.”
Núi tuyết hòa tan, sắc xuân tràn ngập.
Lại bị chính tay cậu phá hủy.
Hình ảnh ấy quá chân thực, ‘cậu’ trong mơ trẻ hơn một chút, lại ngây ngô hơn. Biết rõ ràng là làm nhiệm vụ trong thế giới trò chơi nhưng khi Thân vương ngã xuống trước mắt cậu, cậu mới biết đau.
Chưa từng có NPC nào lại làm cậu cảm thấy khổ sở khi chết trước mặt cậu.
Tình cảnh này quá chân thực, cho nên được cất giữ ở nơi sâu nhất trong trí nhớ của cậu.
Trần Thải Tinh tỉnh dậy từ trong mơ, đỡ ngực, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi, cả người còn chìm đắm trong mơ, có chút hoảng hốt. Cái người trẻ tuổi lại ngây ngô kia chính là cậu, hiện tại cũng là cậu, cậu tin chắc, cậu mất trí nhớ, trước khi mất trí nhớ, cậu và Nguyên Cửu Vạn đã từng yêu nhau.
Về phần tại sao lại dùng ‘đã từng’, Trần Thải Tinh dám cam đoan, Nguyên Cửu Vạn không nói rõ ràng nửa câu sau.
Chỉ là không vội.
Cả người Trần Thải Tinh toát mồ hôi, đi tắm, thuận tiện nghĩ lại quá trình cậu theo đuổi Thân vương, vì muốn ám sát Thân vương nên chỉ dùng chiêu dụ dỗ, biết đại khái ‘Các bước theo đuổi’, nghĩ đến bước đi tiếp theo, da đầu Trần Thải Tinh tê rần.
Thật, cậu phải trở thành Trần-hoa hồng nhỏ-Thải Tinh nghiêng nước nghiêng thành.
Cậu ngủ cả buổi trưa, bởi vì phải ‘hầu hạ’ Thân vương, hiện tại giấc ngủ của cậu có chút giống ma cà rồng, ban ngày ngủ đủ giấc, buổi tối chơi đến sáng sớm lại ngủ tiếp. Đại khái là như vậy. Tiệc rượu đêm nay cậu còn phải chơi trội một tí, Trần Thải Tinh chọn một bộ y phục cực kì phù hợp với địa vị hiện tại của cậu.
Một bộ y phục rườm rà nhưng cao quý, đường diềm thêu hoa xếp chồng lên nhau, kèm theo những phục sức quý giá khác, nhưng nhìn qua chỉ toát lên vẻ cao quý mà không có cảm giác nhà giàu mới nổi.
Phù hợp với cái bụng lớn của cậu, không chỉ đặc sắc, mà còn cực kì cực kì lẳng lơ.
Trần Thải Tinh: Cậu thực sự chỉ muốn làm một thanh niên thuần khiết, trong sáng, hiền lành, thiệt ó.
Đáng tiếc, cái trò chơi chó má này không cho cậu cơ hội.
Tiệc rượu đêm nay có mời vũ công, các quý tộc bưng chén rượu thấp giọng đùa giỡn, nhìn thấy Trần Thải Tinh đến, nhóm Huyết tộc quý tộc đều