Lục Như Ân ngồi ở bàn làm việc day day hai bên trán, gương mặt lộ rõ sự mệt mỏi, chỉ trong một thời gian ngắn mà đã xảy ra quá nhiều chuyện, cái chết của Dạ Khải Hiên khiến cô cùng mọi người đau lòng không thôi, vẫn chưa kịp chấp nhận sự thật thì Bạch An Hương lại xảy ra chuyện, tiếp đó là chuyện Bùi Chi Nhật bị người ta hãm hại.
Sau khi giải quyết xong chuyện của Bùi Chi Nhật cô còn phải quay lại trường học, nghỉ học lâu như thế nếu đổi lại là người khác e là đã bị đuổi học từ lâu rồi.
Ngày hôm sau, Lục Như Ân cùng Lục Đình Quân, Aron và người của mình đi đến kho hàng số bốn mươi chín để giao dịch.
Ngay khi mấy người Lục Đình Quân xuất hiện thì từ bên ngoài tràn vào một đám người bao vây cả đám người Lục Như Ân lẫn đám người giao dịch.
Ba đám người chia thành hai phe chĩa súng vào nhau, không biết bên nào bắt đầu chỉ biết khi tiếng súng vừa nổ hai bên đã bắn nhau đến một mất một còn.
Bên của Lục Như Ân có số người đông hơn nên rất nhanh đã chiếm thế thượng phong, cô cùng Lục Đình Quân khống chế được những gì đang diễn ra, đột nhiên lại có tiếng súng vang lên, viên đạn bay về phía của Lục Như Ân, cô thân thủ linh hoạt, nhanh nhẹn né được viên đạn ấy.
Tất cả đồng loạt hướng mắt về nơi mà viên đạn bay ra, ngoại trừ Lục Đình Quân cùng Lục Như Ân thì người ở phe của cô đều giật mình kinh ngạc, sững sờ khi thấy Jay xuất hiện, chính anh là người đã nổ súng.
Aron đơ người mất vài giây sau đó sắc mặt thay đổi trở nên vô cùng giận dữ quát lớn: “Jay! Anh bị điên rồi à? Sao anh lại nổ súng bắn tiểu thư?”
“Jay đã không còn là người của mình từ lâu rồi, hiện tại anh ta đang đứng về phía của One, nói thẳng ra anh ta chính là cánh tay đắc lực được One rất tin tưởng.” Lục Như Ân chậm rãi cất giọng nói, ánh mắt nhìn Jay vô cùng sắc lạnh xen lẫn sự thất vọng.
Aron cùng những người có mặt sửng sốt, đứng hình hai mắt mở to không tin vào tai của mình, Jay nhếch môi cười khẩy một tiếng, đôi mắt không chút gợn sóng nhìn thẳng về phía chị em Lục Như Ân: “Không ngờ là em đã biết rồi đấy, như vậy cũng tốt anh đỡ phải nhiều lời.
Hôm nay anh xuất hiện ở đây là muốn đưa em đến gặp One, cho dù muốn hay không anh cũng sẽ đưa em đi.”
Lục thiếu gia cùng người của Bạch gia nhanh chóng tiến đến đứng phía trước che chắn cho Lục Như Ân, Aron cầm súng chĩa thẳng về phía của Jay, ngữ điệu tràn ngập sự tức giận, lạnh lẽo: “Muốn đưa tiểu thư đi thì bước qua xác của tôi và người của Bạch gia cái đã.”
Jay bỗng cười phá lên, ánh mắt lộ rõ sự khinh thường: “Chỉ với các người cũng muốn cản tôi?” Lời nói của Jay vừa dứt thì bỗng có một đám người xông vào đồng loạt chỉa súng về phe của Lục Như Ân.
Ngoại trừ hai chị em Lục Như Ân những người còn lại đều bắt đầu rơi vào trạng thái hoảng loạn, bây giờ số người bên Jay đã áp đảo bọn họ.
Ngay chính lúc này, người đàn ông giao dịch với Lục tiểu thư bỗng xoay người về phía của Jay sau đó chậm rãi tháo tóc giả, kính đen, râu cùng nốt ruồi trên mặt.
Jay hoảng hốt, cả kinh thốt lên khi nhìn thấy gương mặt thật sự của người đàn ông đó: “Paul! Tại sao lại