- Có cần anh tắm giúp em không? Tiểu yêu tinh?
Quan Vi Duyệt đỏ mặt, xông liền đẩy anh ra ngoài, khóa chặt cửa phòng tắm, lắp bắp nói
- Anh...!Anh...!Anh biến th/ái!
Vũ Dụ Bạch đứng bên ngoài đưa tay vào túi rất điềm tỉnh, anh liền mỉm cười rồi nói
- Vũ thiếu phu nhân, anh chỉ sợ vết thương của em chưa lành nên mới có ý giúp em tắm.
Em nghĩ anh muốn làm gì đây?
Quan Vi Duyệt giật mình, mẹ nó...!Cô quên mất cái tên vô sỉ này là con trai của Trang ảnh hậu và Vũ đại tổng miệng lưỡi chắc chắn rất....!Ôi, cô muốn độn thổ quá đi mất.
Mất mặt chết đi được!
- Được rồi, anh không trêu em nữa.
Em tắm đi, anh xuống xem Thiên Ái, có gì không ổn hay vết thương đau thì gọi anh.
- Biết rồi...
[...............]
Sau đó, Vũ Dụ Bạch đi xuống nhà đã nhìn thấy tiểu công chúa Thiên Ái mở to mắt nhìn anh, từ nảy đến giờ Thiên Ái cứ mở mắt nhìn mọi người, lâu lâu còn mếu máo tựa như sắp khóc, nhưng sau khi Vũ Dụ Bạch bước xuống liền ngoan ngoãn im lặng nhìn cha mình.
Tuyệt Ánh Cơ đang bế Thiên Ái liền hiểu cháu gái của mình muốn cha bế rồi, nên Tuyệt Ánh Cơ cũng không bế tiểu công chúa quá lâu, bà liền đưa lại Vũ Dụ Bạch.
Tiểu công chúa nhỏ vừa được cha bế liền cười khanh khách, lúc này...!Dạ Uyển nhìn con bé đến ngây người...!Em bé đáng yêu quá đi.
- Mẹ, mẹ sinh thêm em bé cho con đi!
Câu nói này của Dạ Uyển làm cho Trang Nhược Uyển bình thường hung hăng bây giờ phải lúng túng, ôi...!Con gái của cô đang nói cái gì vậy trời.
Sinh em bé sao? Bây giờ Trang Nhược Uyển cũng đã quá bốn mươi rồi, sinh cái quỷ gì mà sinh!
- Tiểu Dạ, con xem...!Nếu mẹ sinh thêm em, chẳng lẽ con anh hai phải gọi nó là chú sao?
- Vậy em bé này sẽ gọi con là cô ạ?
- Đúng vậy, Tiểu Dạ năm nay đã gần 8 tuổi rồi...!Sau này con phải bảo vệ cháu gái này.
- Vâng ạ!
Dạ Uyển cười ngọt ngào, cô bé rất thích Thiên Ái, trắng trắng mềm mềm còn rất thơm, chỉ riêng Trang Nhược Uyển nhìn Vũ Dạ Triệt rồi ho khẽ.
Ôi, thật là mất hết hình tượng mà.
- Dụ Bạch, trong thời gian này con đừng đi làm, cứ ở nhà với Vi Duyệt.
Phụ nữ sau sinh rất dễ mắc bệnh trầm cảm, con nên ở bên cạnh con bé....!Hoặc là, nếu đi làm thì đưa con bé theo.
- Con biết rồi cha.
À, Lý Hàn, Tiểu Thất...!Ngày mai chuẩn bị một bản kết hôn, đem đến đây.
- Ể? Con còn chưa cầu hôn con gái người ta đấy! Đời người con gái hạnh phúc nhất chỉ có việc cầu hôn và hôn lễ...!Con...
- Mẹ yên tâm, con dâu của mẹ không chịu thiệt đâu.
Với lại, hôn lễ con đang chuẩn bị...!Có điều, dạo gần đây Nhạ Ly rất bí ẩn, nên con mới không làm rầm rộ chuyện này.
Sau khi nói chuyện được một lúc thì Vũ Dụ Bạch bế Thiên Ái về phòng để con bé ngủ, sau khi Thiên Ái đã ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ thì Quan Vi Duyệt cũng bước ra từ nhà vệ sinh, cô nhìn