Còn có lẽ đối với Bắc Nhạn thì cô gái Quan Mộc Mộc này chính là con mồi ngon lành.
Anh đã nhìn thấy nhiều loại phụ nữ, nào là lạnh lùng nghiêm túc, nào là lẳng lơ khiêu g/ợi, nào là dịu dàng đoan trang,...!Dường như loại nào đi nữa thì anh cũng đã từng quen qua rồi, nhưng duy nhất cái cô gái họ Quan này lại khiến anh phải chú ý.
Vốn dĩ là một cô gái dịu dàng nhưng trước kia lại dám mạng miệng đứng trước một cửa tiệm mua sắm mà bôi nhọ anh, hỏi ra thì mới biết là Quan Mộc Mộc này làm như thế vì bạn thân của mình.
Lúc đó, Bắc Nhạn thực sự chỉ muốn hung hăng trả thù, nhưng mà sau đó...!Anh lại không hề có bất cứ một chút thông tin nào về Quan Mộc Mộc, làm cho Bắc Nhạn vốn trăng hoa đa tình này lại rầu rĩ cả một ngày.
Thường thì đêm nào Bắc Nhạn cũng phải nó một hai nữ nhân bên cạnh nhưng riêng hôm nay...!Sau khi hôn lễ của Vũ Dụ Bạch và Quan Vi Duyệt kết thúc, thì anh lại một mình nằm trên một chiếc giường lớn.
Xung quanh vô cùng lạnh lẽo
Vừa lúc nảy, sau khi anh kéo Quan Mộc Mộc ra để cô không phá hoại chuyện tốt của Vũ Dụ Bạch, lúc đã ra đến ngoài rồi thì Quan Mộc Mộc thường ngày dịu dàng bây giờ lại hung hăng hất tay của anh ra, vẻ mặt còn khinh bỉ nói
- Đừng chạm bàn tay bẩn thỉu của anh vào tôi.
Tôi ghê tởm anh!
Nói xong, Quan Mộc Mộc không hề khách khí mà đi mất, để lại Bắc Nhạn vô tư vô sầu biến thành một cái tượng chết chân ở đó.
Bắc Nhạn nhìn lại bàn tay của mình...!Cô vừa nói anh bẩn thỉu? Cô vừa nói ghê tởm anh?....!Haha...!Cả đời của Bắc Nhạn phong lưu đa tình, đây là lần đầu tiên có người con gái mắng anh như vậy.
Sau khi Bắc Nhạn về nhà, anh đã tắm gần ba lần rồi mới nằm trên giường như bây giờ.
Nghĩ ngợi lung tung...
Quam Mộc Mộc năm nay chỉ mới có mười bảy tuổi, anh cũng không biết tại sao bản thân lại phải suy nghĩ nhiều về cô gái này như vậy.
Cho dù bây giờ cô có xem anh là người hay không thì cũng có sao đâu nhỉ? Nhưng tại sao khi nghe cô nói hai từ "ghê tởm" kia thì Bắc Nhạn lại thấy có chút...!Đau lòng.
Ba tháng sau, từ sau cái ngày kết hôn của Vũ Dụ Bạch và Quan Vi Duyệt thì Bắc Nhạn đã không nhìn thấy Quan Mộc Mộc đâu cả.
Anh cũng không muốn hỏi Vũ Dụ Bạch hay Lý Hàn, nhưng trong lòng lại nóng như lửa đốt.
Buổi tối hôm nay, như ngày thường anh sẽ đến một quán bar, lúc anh bước ra từ nhà vệ sinh thì vô tình nhìn thấy Quan Mộc Mộc đang lảo đảo bước ra.
Lúc này, Bắc Nhạn mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật tròn mười tám tuổi của cô rồi.
Cô có quyền vào đây vui chơi, nhưng khi anh định cất bước đi thì truyền đến âm thanh hét lên chói tai của