Hai nhóc nhỏ nghe cha nói là người thân của mẹ, thì mới bắt đầu nín khóc, được một hồi sau thì khẽ mở cửa ra để nhìn xem là có giống Chiêu Dương thật như cha nói không.
Khắc An ló đầu ra nhìn cậu cứ nheo nheo con mắt, rồi lại chui vào trong nhìn em gái, lại thò đầu ra nhìn Lam Lam, như đã xác định được là rất giống với em gái mình, thì cậu mới mở cửa và đi thẳng đến trước mặt Lam Lam.
"Con chào Gì xinh đẹp! con xin lỗi vì đã hiểu nhầm!"
Lam Lam ngồi xuống đưa tay ra ôm chầm lấy cậu bé vào lòng, hai hàng nước mắt lăn dài trên má của cô.
"Không..
không..
con không cần phải xin lỗi ta.
người phải xin lỗi là ta mới đúng.
con hãy cho gì xinh đẹp ôm con thêm nữa được không."
Chiêu Dương cũng bước ra theo đứng bên cạnh anh cả.
quả thật Chiêu Dương như một bản photo của Lam Lam vậy.
xinh đẹp động lòng người, như một tiểu công chúa nhỏ ở trong truyện cổ tích bước ra chốn nhân gian.
Chiêu Dương chu cái miệng nhỏ nhắn lên.
"Gì xinh đẹp Chiêu Dương xin lỗi!"
Cô nhìn lại Chiêu Dương là con gái của cô, hai đứa con nhỏ yêu dấu của cô, trong giấc mơ cô vẫn mơ màng nhìn thấy.
Lam Lam ôm chặt lấy hai đứa con nhỏ vào lòng, hôn lên má của các con.
sau một hồi cả nhà đoàn tụ, Lam Lam lấy đồ chơi đưa cho hai con.
cô lấy chiếc bánh xoài mà cô đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị, đem ra cắt cho các con ăn.
cô nhìn hai đứa nhỏ và nói.
"Đây là bánh xoài! loại bánh này khi mẹ các con còn nhỏ rất thích ăn."
Hai nhóc nhỏ nghe nói là loại bánh mẹ rất thích ăn, thì thi nhau ăn chỉ có một lúc là hết, ăn đến mức cái bụng tròn vo.
đồ ăn các thứ gì Thẩm đã chuẩn bị sẵn, bởi vậy đến giờ ăn trưa chỉ việc dọn ra là có thể ăn.
hai nhóc nhỏ vì ăn bánh xoài no bởi vậy không ăn cơm trưa nữa.
chỉ còn có ba người, vì anh luôn coi gì Thẩm như người thân, bởi vậy bà ấy cũng được cùng ngồi ăn cơm với hai người họ.
Ăn cơm trưa xong đến giờ ngủ trưa, ba cha con đưa nhau lên phòng ngủ.
cha ngủ ở giữa hai đứa con nhỏ ở hai bên như hai con cún con.
vén áo cha lên mỗi đứa một bên hai hạt đậu đen của cha, chia nhau cứ đứa một cái, ngồi vuốt ve ngắm nhìn rồi lại thò cái miệng nhỏ nhắn vào để bú.
Gì Thẩm và Lam Lam lâu ngày gặp lại nhau nên hai người ngồi nói chuyện hàn huyên rất lâu.
đến giờ nghĩ cô đi lên phòng với ba cha con, vừa mở cửa phòng ra thì cảnh tượng trước mặt làm cho cô bất ngờ, cha nằm ở giữa, hai đứa con nhỏ ở hai bên đang ngồi bú, như hai con cún con bú sữa mẹ.
anh nghe tiếng cửa phòng mở ra.
anh nhìn về phía cửa thì thấy cô đang đứng ở đó.
"Em qua đây đi đứng ở đó làm gì "
"Dạ "
Lam Lam bước sang hai nhóc nhỏ vẫn cứ vô tư mà cắn mút lấy cái hạt đậu đen bằng tèo teo của cha để mà bú.
Chiêu Dương ngước mắt lên nhìn Lam Lam, rồi cái miệng nhỏ nhắn buông hạt đậu đen của cha ra, chỉ vào bên cạnh mình.
"Gì xinh đẹp nằm ở bên cạnh con này "
Chiêu Dương thấy gì xinh đẹp giống mình bởi vậy rất thích.
và rất nhanh hai người đã trở nên thân thiết với nhau.
nói xong cô bé lại cúi đầu xuống há miệng nhỏ ra ngậm bú tiếp.
anh nhìn hai đứa con rồi vuốt ve âu yếm, cảnh này khiến trái tim cô rất ấm áp.
Lam Lam bước lại bên giường nằm cạnh Chiêu Dương.
Khắc An không ngậm bú nữa ngồi lên,