Lúc này dường như Lộ Khiết mới hoàn hồn lại.
Thật không ngờ lại mất mặt đến như thế, cứ đứng cạnh anh ta là cô lại cảm thấy sợ, một chút chết trong tim.
Đặng Linh thì lại cảm thấy con bạn của mình thật đáng trách đã dạy cho như thế rồi đến khi thực hành lại sai bét, đúng là nhục nhã ê chề mà.
“Thôi hôm nay đến đây, đi về”
Lộ Khiết chán nản vừa cắm ống hút vừa uống, trà sữa thơm ngon đã đến tay, mặc dù chủ của nó có hơi xảo quyệt nhưng nó không có tội, vì vậy có đồ free thì cứ chén thôi.
Ngồi trên xe mà Lộ Khiệt không ngừng nghĩ tới khuôn mặt đẹp trai đó, anh trai này có phải thấy cô hiền mà bắt nạt không? Có phải mấy trap boy đáng sợ đó không, cô không dám nghĩ tới mình lại dính vào người như thế đâu.
Cô vừa về nhà thì lập tức nhận được tin nhắn của anh, anh hỏi “Về chưa?”
Lộ Khiết phân vân một hồi quyết định không trả lời tin nhắn của anh nữa, chắc cô đã hạ quyết tâm là chấm dứt với anh trai nhìn có vẻ hư hỏng này.
Một cô gái như cô không lên dính vào mấy anh chàng như thế kẻo bị lừa thì người khổ vẫn là cô mà.
Một lúc sau lại có tin nhắn, lần này Lộ Khiết cố gắng không xem tin của anh nữa nhưng tay cô lại không hề nghe lời lại còn vào trang cá nhân của anh xem nữa chứ, vừa thấy tin nhắn anh gửi đến cô im lặng một lúc lâu kết quả vẫn là bấm vào xem.
“Sao không trả lời?”
Lộ Khiết không biết rep tin nhắn như thế nào để có thể cắt đứt, cô nghĩ mãi mới lấy một lí do không thể giả trân hơn “Em bận”
Không ngờ anh lại seen ngay lập tức còn soạn tin luôn chứ, cô hồi hộp nhìn tin nhắn vẫn phải làm cô thất vọng “Ừ, anh bận” Sau khi trả lời cô xong anh cũng off.
Người này đúng là phũ trên cả chú phũ nữa.
Ngoài đời cũng không phũ đến mức đấy mà sao nhắn tin lại phũ vậy chứ.
Cô buồn chán vứt điện thoại sang một bên nằm ngẫm nghĩ.
Nếu cô mà có anh bạn trai đẹp như vậy chắc cô phải lên kế hoạch dài dài với người đó còn phải bảo vệ hết mực không sẽ bị cướp, nhưng vẫn là suy nghĩ thôi, nhìn cô thế này đã biết là không có cửa với anh rồi.
[…]
Buổi tối ba mẹ cô vẫn chưa về, cô ngồi ăn cơm trông thật cô đơn trong căn phòng rộng lớn.
Động đũa được một lúc cô lại bị mấy cô giúp việc kéo lên bàn cân, số cân vẫn thế nhưng hôm nay cô lười ăn hơn vì đã có một ly trà sữa của anh lót dạ.
Lon ton chạy về phòng, Lộ Khiết cũng tự công nhận mình là một con nghiện điện thoại, chúa nghiện điện thoại.
Cứ rời đi một chút là không yên tâm.
Dặn lòng chỉ xem qua