Tới đêm khuya anh cũng không nhắn một tin gì tới cho cô.
Lộ Khiết hơi buồn chán một chút, cô cầm điện thoại lướt lướt một hồi thì thấy anh có đăng ảnh mới.
Gần 12 giờ đêm rồi mà vẫn đăng ảnh à.
Nhưng lúc cô xem chất lượng ảnh cực tối và cô phát hiện hình như anh đang trong bar thì phải, bức ảnh này cũng không anh chụp mà là người khác chụp.
Cô phóng to ảnh lên hết cỡ và thấy anh đang ôm một cô gái.
Lộ Khiết tủi thân cực kì, mới sáng hôm nay anh còn đối xử với cô hết sức dịu dàng khiến cô ảo tưởng vậy mà…
Mỗi lần mở điện thoại là một lần đau đớn hay cô vứt luôn cái điện thoại đi nhỉ? Cô biết ngay mà anh có đầy cô gái xinh đẹp vây quanh hơi đâu mà để ý một đứa lùn lùn như cô.
Nhưng nằm cách ly điện thoại mãi mà cô vẫn không ngủ được, điện thoại à…cuối cùng cô vẫn cầm nó lên để xem.
Kì lạ là bài đăng vừa nãy của anh bỗng biến mất, cô mở mắt thật to lướt lên lướt xuống nhưng vẫn không thấy bài đăng vừa rồi của anh đâu.
Một tin nhắn gửi đến “Nhóc ơi”
Cô xem tin nhắn nhưng không muốn trả lời cái kẻ đào hoa hay làm tổn thương cô thế này.
“Sao nhóc không trả lời” Anh tiếp tục nhắn đến, lời lẽ có vẻ không lạnh nhạt lắm, khá đầy đủ chủ ngữ vị ngữ nhưng không vì vậy mà cô tha cho anh.
Xong rồi anh trực tiếp gọi đến khiến cô có chút hoảng sợ nhưng vẫn bắt máy.
“Alo”
“…”
“Nhóc”
“…”
“Nhóc trả lời một tiếng đi”
“Anh say à?” Lộ Khiết nghe giọng của anh có vẻ khác bình thường rất nhiều, vả lại cô còn vừa thấy anh đi bar say xỉn là chuyện đương nhiên nhưng cô ghét con trai hay uống rượu.
“Bình thường thôi, nhóc có vừa thấy gì không?”
“Ý anh là gì?”
“Trên fb có cái gì không?”
Lộ Khiết ngờ ngợ nhận ra hỏi thẳng “Bài đăng ảnh mới xoá?”
“Nhóc thấy rồi, không như nhóc nghĩ đâu”
“Tôi đâu có nghĩ cái gì”
“…”
“…” Bên kia im lặng cô cũng im lặng không nói gì, cuối cùng người thua cuộc vẫn là anh, anh lên tiếng “Nhóc! Nhóc làm người yêu anh nhé?”
Lộ Khiết rốt cuộc không hiểu gì nhưng sự tin tưởng của cô đối ới anh dường như không còn, anh vừa rồi còn ôm cô gái khác xong giờ lại ở đây tỏ tình với cô, ai biết ngày mai anh sẽ làm gì quá đáng hơn nữa.
Bên kia im lặng chờ đợi mãi không thấy cô trả lời anh gọi “Nhóc”
“Không!”
“Hả?” Anh không biết mình nghe nhầm hay cô nói thế nữa.
“Tôi bảo tôi không đồng ý làm người yêu anh”
“Vì bài đăng vừa nãy hả?” Giọng anh có vẻ nghiệm trọng hơn vào phần.
Một phần vì bài đăng vừa nãy một phần gì cô thấy không thể tin tưởng được như anh và cô còn quá bé để yêu đương chăng?
“Không phải”
“Thế gì Sao nhóc không đồng ý làm người yêu anh”
“Không thích”
“Nhóc