Lộ Khiết coi như cuộc đời mình đến đây là kết thúc, lặng lẽ liếc mắt nhìn về phía người đàn ông đang bình thản đến dọa người đang dựa vào chiếc xe mô tô, ánh mắt nhìn về hướng hai người họ như dao găm.
“Nhóc đi ra đây” Dạ Hiên đưa tay ra vẫy vẫy nhóc con kia đến chỗ mình.
Lộ Khiết mím môi nắm chặt lấy dây cặp xách chần chừ không dám bước tới, ánh mắt của Dạ Hiên càng ngày càng lạnh lẽo “Nhanh lên!”
Dường như thấy được sự sợ hãi trong mắt Lộ Khiết, Mạnh Hùng liền đứng chắn trước mặt cô, hùng hồn nói với anh “Em ấy không thích anh, anh làm ơn tránh xa ra”
“Vậy à? Nhóc nói có phải không?” Anh vẫn đứng ở đấy và không có ý động đậy nhưng cô có thể cảm thấy nguy hiểm tiềm ấn đang sắp tiến tới, sợ là chọc giận anh cô sẽ không có cái kết tốt đẹp.
Cô đẩy Hùng ra nói với anh “Em không có sao đâu, anh về lớp trước đi”
“Nhưng…” Hùng dõi theo bóng hình Lộ Khiết đang tiến tới với Dạ Hiên còn người kia thì lại nở một nụ cười thỏa mãn, nhìn thẳng vào mắt Hùng như thách thức giọng nói mang hàm ý đe dọa cao “Tao đã bảo tránh xa nhỏ này ra mà”
Lộ Khiết quay lại nhìn Hùng vẫy tay bảo anh về lớp trước, Hùng không cam tâm liếc hai người họ rồi từ từ dắt xe vào.
Chỉ còn lại anh và cô, tâm trạng Lộ Khiết căng thẳng hẳn lên.
Cô không dám đối mặt với anh, anh cũng im lặng nhìn cái thân hình nhỏ bé bên dưới thầm than “Sao nhỏ này khó cưa thế?”
“Không có chuyện gì…tôi vào lớp nhé?” Giọng cô cực kì thành khẩn, đau khi nói xong bước chân nhanh chóng muốn chạy đi nhưng ngay lập tức bị anh túm cái kéo lại “Đứa nào tối qua bảo sợ bố mẹ gϊếŧ mà sáng ra lại dám đi với trai”
Lại là hiểu lầm to lớn, Lộ Khiết nhìn anh đầy khổ tâm “Là ba mẹ tôi bắt tôi đi chứ tôi cũng không muốn”
Dạ Hiên nhếch môi nói “Tưởng anh đây tin chắc”
“Tôi nói thật mà”
“Ngày mai anh đón nhóc không thấy nhóc thì cẩn thận” Anh liếc cô một cái nhìn thấy dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của cô lại nổi ý xấu muốn trêu trọc.
“Mà phải có hình phạt nữa nhỉ?”
Con nhỏ ngốc nào đó nghe thấy thì giật mình, co chân định chạy đi nhưng không biết lượng sức mình, với cái cặp chân ngắn cũn thế thì thắng anh kiểu gì được.
Anh túm cô lại, ánh mắt nghiêm khắc như bậc phụ huynh dạy dỗ con nhỏ “Mông”
“Không được đây là trước cổng trường đó đồ biếи ŧɦái” Trước cổng trường một thằng con trai đi tét mông một đứa con gái còn ra thể thống gì, để người ta thấy được cô không biết lên chui mặt vào đâu nữa.
“Không đánh cũng được nhưng…”
Anh dí sát mặt mình xuống mặt cô, ý tứ cực kì rõ ràng, Lộ Khiết khổ tâm nhưng nhìn đồng hồ sắp đến giờ