Editor: Tịnh Uyển
Nguồn convert: Vespertine
◆
Tác giả có chuyện muốn nói: Ban đầu có một chương, nhưng nghĩ kỳ quá nên bỏ đi, bù lại cho mọi người một phiên ngoại.
Ngoài ra, số người của nhóm độc giả là 679798110, tên nhóm là phúc khí tràn đầy, các bạn có thể thêm các bạn dễ thương mà mình muốn thêm.
Cuối cùng, hẹn gặp lại các bạn trong những truyện tiếp theo!
Chính văn:
Tề Duệ Mạc biết bản thân không bình thường, những ý tưởng của anh trong mắt công chúng rất biến thái.
Anh muốn ăn Đường Thu Giảo.
Ý trên mặt chữ.
Anh và cô là thanh mai trúc mã, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, khi còn nhỏ anh không hề có ý nghĩ này.
Nhưng lên cấp 2, lúc anh và Đường Thu Giảo tan học đang trên đường về nhà, thiếu nữ vấp phải một hòn đá té ngã, vết máu trên chân khiến anh cảm thấy máu trên cơ thể sôi trào hưng phấn.
Anh đột nhiên muốn ngồi xổm xuống, liếm vết máu trên đầu gối cô, muốn nếm thử xem có ngon không.
Thiếu niên giả vờ che giấu suy nghĩ của mình.
Nhưng chuyện này giống như hạt giống được chôn chặt dưới đáy lòng, ước muốn thầm kín đó lớn dần trong huyết nhục anh.
Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ ăn thịt bất cứ ai, ngoại trừ Đường Thu Giảo, anh cảm thấy nếu máu thịt của Đường Thu Giảo chảy trong huyết nhục của mình, chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, như vậy họ mới hòa hợp chân chính và không bao giờ tách rời.
Trải qua một học kỳ, cuối cùng anh nhịn không được xuống tay với cô.
Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của thiếu nữ đang nằm trên ghế sô pha, Tề Duệ Mạc cảm thấy hưng phấn đến choáng váng đầu óc.
Anh không nhịn được cúi xuống liếm xương quai xanh của thiếu nữ.
Thực sự rất thơm, rất ngọt, thậm chí so với tưởng tượng của anh còn ngon hơn.
Đúng lúc áo sơ mi của Đường Thu Giảo sắp bị cởi ra thì ngoài ý muốn, mẹ của Tề Duệ Mạc đột ngột trở về sau một chuyến công tác.
Bà khiếp sợ nhìn người thiếu niên đang nằm trên người Đường Thu Giảo, mà thiếu nữ thì đang hôn mê, bà vô cùng tức giận mắng anh đang muốn làm gì.
Thiếu niên đỏ