Trữ Trình mở băng keo dán cái hộp ra, sau khi mở ra xong, nhìn thấy đồ vật ở bên trong thì sắc mặt của Trữ Trình lập tức thay đổi.
Đương nhiên là Mâu Nghiên cũng đã nhận ra sự khác thường của Trữ Trình, anh đứng dậy, một tay kéo cái hộp ra ngoài.
Ở bên trong cái hộp chứa một số lượng lớn mấy vật dụng tình thú dùng cho phụ nữ, cùng với… mấy hộp thuốc bổ thận.
Sắc mặt của Mâu Nghiên hoàn toàn tối xuống.
“Nhị gia, tôi… tôi lập tức đi thăm dò.” Trữ Trình vội vàng đậy cái hộp lại.
Điện thoại của Mâu Nghiên vang lên, Mâu Nghiên cầm điện thoại di động lên, bên phía Tần Kha gửi tới một icon tiện tiện.
Anh em Mâu Nghiên à, công việc quan trọng thì cũng phải chú ý cho cô vợ nhỏ của mình ăn no nha.
Sau đó, anh ta lại gửi cái máy tấm ảnh chụp nhanh như pháo nổ.
Bởi vì cố ý lựa chọn góc độ, còn cắt đi nửa người dưới, cho nên nhìn thoáng qua bức ảnh chính là Thương Mẫn đang ngồi ở trên ghế salon đối diện với bốn người đàn ông ở trần.
Mà một vài tấm khác Thương Mẫn còn đang tương tác rất thân mật với một chàng trai trẻ tuổi, tay của cô vuốt ve thân thể của người đàn ông, ánh sáng trong đôi mắt rõ ràng như thế, làm cho thiếu chút nữa Mâu Nghiên đã phun máu tại chỗ.
“Ngày hôm nay cô ấy đã đi đâu?” Mâu Nghiên bấm điện thoại, gần như là nghiến răng nghiến lợi.
Trong lòng của Trữ Trình cảm thấy căng thẳng, Đồng Tiên là vợ của anh ta, đương nhiên cũng nói hành trình cho mình biết rồi.
“Đã đến công ty của anh Tần…” Giọng nói của Trữ Trình rất nhỏ, anh ta vẫn có chút ích kỷ, không bán đứng Đồng Tiên.
Bàn tay đang nắm chặt của Mâu Nghiên vang lên âm thanh răng rắc.”
Cho nên những thứ này đều là thật.
Anh ở đây chờ cô đến cửa nói xin lỗi, đứng ngồi