Thương Mẫn vội vàng lấy điện thoại ra, đưa dãy số trên màn hình cho Bạch Chấp nhìn, Bạch Chấp liếc qua, thanh âm ngón tay gõ bàn phím cực kỳ trôi chảy dễ nghe.
Kí hiệu lít nha lít nhít lắp lóe qua, trên máy vi tính bắt đầu xuất hiện một phần địa đồ, Bạch Chấp nhắc tay cầm con chuột, một tay gõ ở trên bàn phím, máy thăm dò màu đỏ tìm kiếm diện tích lớn, cuối cùng, dừng lại ở một khu vực nào đó.
“Tín hiệu bị cắt đứt.” Bạch Chấp khẽ chau mày: “Trong điện thoại di động của cô ấy không trang bị thiết bị định vị, chỉ dùng tín hiệu số điện thoại di động để tìm kiếm, sau khi điện thoại tắt máy sẽ bị gián đoạn, thiết bị tôi mang đến có hạn, chỉ có thể tra được trong phạm vi lớn này.”
Thương Mẫn nhận lấy con chuột từ trong tay Bạch Chấp, phóng đại vòng màu đỏ kia, xác định vị trí kia là ở một nơi thưa thớt ở vùng ngoại thành, lại vội vàng gọi điện thoại cho Lê Chuẩn.
“Lê Chuẩn, chỗ tôi đã có đại khái vị trí trước khi điện thoại của Tô Huệ Phi tắt máy, lập tức gửi cho anh, anh mang người qua bên kia tìm xem, nhát định phải cẩn thận tìm kiếm, dù có lật mảnh đắt kia mấy lần cũng phải tìm được Huệ Phi.”
“Được.” Ở bên kia, Lê Chuẩn vẫn luôn chờ đợi, trả lời rất nghiêm túc.
Tay Thương Mẫn càng run hơn, nều như Lê Chuẩn không tìm thấy, cô cũng không còn biện pháp, ngoại trừ cầm đao đi đặt ở cổ Mạc Hậu, cô đã bắt lực.
Cô chụp ảnh vị trí tìm được, gửi cho Lê Chuẩn, thở ra một hơi thật dài.
Trời cao phù hộ, phù hộ Lê Chuẩn có thể thuận lợi tìm được Tô Huệ Phi, phù hộ Tô Huệ Phi có thể tránh thoát một kiếp này mà sống sót, nếu không, chỉ sợ cô chỉ có một con đường đề đi chính là chết cùng Mạc Hậu.
“Ban nấy, tôi nhìn thấy Mạc Hậu.” Bạch Chấp