Người phụ nữ trung niên ăn mặc quần áo lộng lẫy xinh đẹp đi giày cao gót nhưng sải những bước dài nhưng thể đang rất vội bước ra khỏi sân bay, trong tay xách theo một cái hộp lớn không đưa cho người trông coi, người đón máy bay tiến lên muốn nhận lấy cái hộp nhưng bị người phụ nữ từ chối, người phụ nữ ngồi thẳng ở ghế sau, tháo kính râm xuống, đôi môi đỏ mọng nói: "Lái xe nhanh đi.
"
"Vâng, mẫu thân.
" Lúc này người ngồi ở ghế lái không phải là tài xế mà là con trai của người phụ nữ Nghiêm Trạch Thủy.
Vì Tịch Hạc sải chân đi nhanh dưới nắng nên đã đổ mồ hôi, bà cởi khăn choàng dùng để chống nắng xuống, dưới không khí mát mẻ trong xe chậm rãi thở một hơi nhẹ nhõm, trong mắt hiện lên chút không vui: "Thời tiết nóng như vậy mà Viên Viên khai trương nhà hàng chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến lượng khách chờ đợi không? Nên chọn thời tiết dễ chịu hơn, để khách hàng dù có phải xếp hàng chờ ba tiếng đồng hồ vẫn có thể chờ được.
"
"Rất nhiều công cụ che nắng tạm thời đã được dựng ở cửa, hơn nữa cũng đã chuẩn bị rất nhiều ghế xếp hàng.
" Nghiêm Trạch Thủy nói.
"Mẹ biết, mẹ thấy, nhưng hôm nay thời tiết nóng, thời tiết nóng như vậy chắc chắn không có nhiều kiên nhẫn chờ đợi, bảo Nghiêm Trạch Thanh chuẩn bị nước, mời mọi người, nếu thời gian chờ đợi vượt quá hai giờ, có thể chia sẻ cho mọi người thức uống mới làm.
"
"Em hai nhất định sẽ tính toán những chuyện này, mẫu thân, người không cần nhọc lòng.
"
"Nhiều người không?" Tịch Hạc cúi đầu mở điện thoại ra nhìn một bức ảnh toàn cảnh mà cứ cách một phút lại gửi tới, nhíu mày, "Hơi ít đấy, công tác tuyên truyền làm không đúng lúc à?"
"Suy cho cùng cũng chỉ là nhà hàng, mọi người đều cần thời gian để dùng bữa, số lượng khách hàng thì có hạn, không phải ai cũng sẵn sàng dành thời gian chờ đợi, mọi người đều hy vọng sẽ lên kế hoạch cho những ngày cuối tuần của mình hợp lý hơn.
" Nghiêm Trạch Thủy biết Tịch Hạc nhất định biết sự thật này, chỉ là ngay cả Tịch Hạc cũng sẽ tỏ ra không thành thục khi đối đãi với Diêm Thanh Viên.
"Vậy thì hãy khiến thời gian chờ đợi của họ trở nên có ý nghĩa, sao không lên kế hoạch biểu diễn chương trình trước? Khách đang chờ đợi được thoải mái giải trí, thời tiết nóng như vậy chi bằng đặt máy điều hòa bên ngoài để giảm nhiệt độ, lẽ ra không nên mở nhà hàng ở bên ngoài, mở trong trung tâm thương mại không tốt sao?"
Nghiêm Trạch Thủy vừa ứng phó với Tịch Hạc, vừa nở nụ cười bất đắc dĩ khi nghe những lời của Tịch Hạc.
Khoảng thời gian này tình cờ đang trong thời kỳ phát triển bên nước ngoài, vậy nên phải vội vàng quay về để tham dự lễ khai trương nhà hàng Viên Hải mà Diêm Thanh Viên vừa thành lập, hơn nữa lúc ở nước ngoài lúc nào cũng theo dõi hướng đi bên này, quản lý chụp ảnh không được, còn muốn anh đặc biệt đi chụp ảnh.
Đối với thân phận của bọn họ, ngay cả một nhà hàng kiếm được nhiều tiền cũng không bằng một góc của họ, nhưng một nhà hàng nhỏ như vậy đã ảnh hưởng trực tiếp đến cảm xúc của tất cả họ, lý do quan trọng nhất còn không phải là vì nhà hàng này là do Diêm Thanh Viên mở ra sao?
Tên nhà hàng Viên Hải được lấy từ hai chữ cuối của Diêm Thanh Viên và Nghiêm Hãn Hải, các đầu bếp trong đó đều là bạn học của Diêm Thanh Viên khi cậu học ở trường đầu bếp tuyển dụng, đây đều là sau khi từ chối đầu bếp Nghiêm Kỳ Thúy cử người đến thương lượng.
Dù sao đầu bếp mà Nghiêm Kỳ Diệu coi trọng cũng không còn là cấp độ mà một nhà hàng nhỏ có thể tuyển dụng, mỗi lần nghĩ đến đây Nghiêm Trạch Thủy đều cảm thấy buồn cười.
Có lẽ vì sự tồn tại của Diêm Thanh Viên, hoàn cảnh trong nhà họ ngày càng tốt hơn, mà Nghiêm Kỳ Thúy và Tịch Hạc cũng dần bộc lộ bản tính của bậc cha mẹ sủng con mình không giới hạn, theo sự thay đổi của cha mẹ, bọn họ làm vãn bối cảm nhận được sự nhẹ nhàng trước giờ chưa từng có, cùng với! Bất lực chưa từng có.
Viên Viên nhà bọn họ luôn có thể phóng đại phần mềm mại trẻ con trong tính cách của bọn họ, lại đắm chìm trong chút buông thả hiếm có này.
Diêm Thanh Viên đã suy nghĩ về việc mở một nhà hàng ở đâu trong năm đầu tiên sau khi tốt nghiệp, mặc dù tất cả họ đều định dùng tài sản riêng để mua cổ phần, nhưng không ngờ rằng Diêm Thanh Viên lại lén lút tiết kiệm tất cả số tiền lương có thể tiết kiệm được, từ tiền thuê nhà đến tiền trang trí vậy mà cũng chưa từng hỏi tiền của họ.
"Tài sản của thằng bé hẳn là có chút khó khăn, trừ đi tiền thuê nhà, trang trí và nguyên liệu, phỏng chừng chỉ có thể chống đỡ tiền lương nhân viên trong khoảng thời gian ngắn chứ không thể sinh lời, nếu ngay từ đầu không thể tạo dựng danh tiếng tốt e rằng sẽ xảy ra vấn đề.
" Tịch Hạc rất lo lắng, vô cùng lo lắng, tính cách của Viên Viên nhất định sẽ giấu diếm không để mọi người lo lắng, cuối cùng tự mình gánh vác mà không biết vấn đề xảy ra ở đâu, vậy thì khiến cho người ta đau lòng biết bao.
"Không sao đâu mẫu thân, em hai quản lý ngân quỹ mà.
" Dù sao cũng là Nghiêm Trạch Thanh, em hai xuất sắc đến mức khiến anh tự thấy không bằng, "Huống chi em ba cũng đang hỗ trợ, em ấy sẽ không để Viên Viên chịu thiệt thòi.
"
Tịch Hạc nghĩ: "Con nói rất đúng, lát nữa mẹ muốn nói chuyện với Nghiêm Hãn Hải, để thằng bé lấy tiền từ chỗ mẹ.
"
Khóe miệng Nghiêm Trạch Thủy nở nụ cười gượng, Nghiêm Hãn Hải đã hoàn toàn kế thừa vị trí gia chủ trên thực quyền, sao có thể thiếu chút tiền này?
Có điều Nghiêm Trạch Thủy cũng không dám nói, thái độ của cha mẹ đối với nhà hàng của Viên Viên đều là dựa trên tính chất để con mình chơi chơi cho vui*, nhưng anh biết Diêm Thanh Viên nghiêm túc thế nào đối với nhà hàng này.
*玩票 (Ngoạn phiếu): Chơi cho vui, không phải làm nghiêm túc.
Anh còn nhớ lúc Diêm Thanh Viên chọn địa điểm mở nhà hàng đã lo lắng nói với anh muốn về thành phố nhỏ mở nhà hàng, lúc ấy trong ý kiến của anh xen lẫn một chút lòng riêng.
Nếu ở nơi xa như vậy bọn họ muốn gặp nhau sẽ rất khó, làm nhà hàng không có ngày nghỉ, hơn nữa nếu như vậy Nghiêm Hãn Hải sẽ phải chạy đi chạy lại rất vất vả, cuối cùng sau khi Diêm Thanh Viên suy nghĩ xong đã từ bỏ ý định này, cuối cùng quyết định mở nhà hàng mà cậu vẫn muốn mở trong trung tâm thương mại gần nhà.
Mặc dù rất đáng khinh, nhưng anh hy vọng Diêm Thanh Viên có thể ở bên cạnh họ.
Sau khi xuống xe, Tịch Hạc từ xa liếc nhìn hàng người xếp hàng, mặc dù không quá hài lòng với chiều dài, nhưng sau khi nhìn xung quanh xác nhận hàng