Nghiêm Thanh Viên ngẩng đầu lên, nhìn ngón tay Cố Hãn Hải lướt qua cánh môi của mình sau đó dừng lại ở cánh môi trên của cậu, đây là một nụ hôn gián tiếp qua ngón tay.
Cố Hãn Hải rốt cuộc có ý gì, Nghiêm Thanh Viên cũng không phải tên ngốc, sao có thể không hiểu được, sắc mặt bất giác đỏ lên.
"Chúng ta là người yêu, cho dù hiện tại còn chưa ở bên nhau.
" Giọng nói của Cố Hãn Hải có vẻ khàn khàn hơn so với ngày thường, nhưng khàn khàn như vậy lại khiến Nghiêm Thanh Viên cảm thấy cường thế hiếm thấy, "Em chán ghét tôi không?"
"Không chán ghét.
" Nghiêm Thanh Viên theo bản năng cãi lại.
"Vậy em bài xích cái gì?"
Nghiêm Thanh Viên nhìn người con trai ngồi bên mép giường, cậu bài xích Cố Hãn Hải ư? Sao có thể thế được.
Nhưng!
Nhưng Nghiêm Thanh Viên lại đè nén tất cả suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, chấp nhận ám chỉ của Cố Hãn Hải, chủ động dâng tặng.
Làm một người con trai, Nghiêm Thanh Viên cũng hy vọng bản thân có thể nắm trong tay quyền chủ đạo, trong tính cách của cậu cũng có chút cường thế, nhưng khi đối mặt với Cố Hãn Hải, tất cả cường thế đều trở thành yếu thế.
Cậu thích Cố Hãn Hải, cho dù là thích theo kiểu nào, cậu đều không bài xích hôn với hắn.
Nghiêm Thanh Viên không muốn xác định tình cảm của mình dành cho Cố Hãn Hải rốt cuộc là gì, cho dù như thế nào cậu cũng không muốn trở thành chướng ngại vật trên con đường phát triển của Cố Hãn Hải.
Nghiêm Thanh Viên nhắm mắt lại, cảm nhận nhiệt độ gần gũi duy nhất.
Chỉ cần Cố Hãn Hải muốn, cậu có thể dâng lên vô điều kiện.
___
Nghiêm Thanh Viên đã ngủ say, trải nghiệm ban ngày đã tiêu hao quá nhiều năng lượng của cậu, đây là lần đầu tiên tiểu thiếu gia lấy hết can đảm trò chuyện với mọi người dưới tình huống nhiều trưởng bối như vậy, là một tiểu thiếu gia không biết cách xã giao đối đáp quả thực là một hành trình đốt não.
Có lẽ là vì tạo cho mọi người cảm giác là vua bụng bự*, Nghiêm Thanh Viên ăn khá nhiều đồ ăn ở trước mặt mọi người, cậu mà xấu hổ sẽ dùng đồ ăn để che đậy.
*大胃王 (Đại vị vương): Là ăn được rất nhiều, bụng không đáy.
Cho dù ăn như thế nào, cách ăn như vậy chắc chắn sẽ không thoải mái, sau khi tiểu thiếu gia trở về thì bị bệnh dạ dày, giày vò thật lâu.
Nhưng cho dù ở tình huống khó chịu như vậy, cậu vẫn cố gắng hết sức chỉnh lý tư liệu ý kiến về nhà ma cho hắn, Cố Hãn Hải chỉ cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác vừa phức tạp vừa vui mừng.
Điều chỉnh điều hòa cho Nghiêm Thanh Viên, đắp chăn, Cố Hãn Hải rời khỏi phòng Nghiêm Thanh Viên, vừa ngước lên đã nhìn thấy Nghiêm Trạch Thanh đang bưng ly nước uống cách đó không xa.
Đều ở lầu một trong biệt thự nhỏ, liếc mắt một cái có thể nhìn ra chỗ của đối phương.
"Thế nào, trong hai ngày nay cậu có nhìn Nghiêm gia với đôi mắt khác không?" Nghiêm Trạch Thủy nở nụ cười mỉm, nói với Cố Hãn Hải.
"Quả thực là một gia hệ vô cùng lớn.
" Bên trong mối quan hệ rắc rối phức tạp, các ngành nghề liên quan cực kỳ rộng lớn, có thành tựu trong mọi tầng lớp xã hội và rõ ràng có thể cảm thấy được có ý muốn tham gia vào tất cả các ngành, không thể không nói đó là một doanh nghiệp không ngại mở rộng.
"Mở rộng càng lớn, ngược lại đã nói lên giờ đây toàn bộ gia tộc càng thêm rời rạc, cho nên địa vị và năng lực của chủ tịch vô cùng quan trọng, chủ tịch tất nhiên đã vượt qua hơn vô số người, y nắm giữ toàn bộ tin tức và nhân mạch xoay chuyển của mọi người ở Nghiêm gia, cho dù là mớ hỗn độn phức tạp đối với gia chủ mà nói cũng đều rõ ràng.
"
Cố Hãn Hải sau khi nghe xong chậm rãi nói: "Bài xích của tôi đối với Nghiêm Y đã rõ ràng như vậy sao?"
Nghiêm Trạch Thanh rất hiếm khi lộ ra vài phần ý cười: "Viên Viên đáng để bất cứ ai ghen vì em ấy, ít nhất cậu có ý nghĩ này khiến tôi rất vui.
"
Ánh mắt Cố Hãn Hải phức tạp nhìn lướt qua Nghiêm Trạch Thanh, cho đến bây giờ Nghiêm Trạch Thanh luôn phá lệ thiên vị Nghiêm Thanh Viên, cho nên hắn cũng sẽ chú ý Nghiêm Trạch Thanh nhiều hơn một chút.
"Từ khi cậu đến, trình độ bám dính của Viên Viên đối với cậu tăng lên rõ rệt, thật sự khiến người làm anh như tôi vô cùng hâm mộ.
" Nghiêm Trạch Thanh thở dài, "Để cậu ghen cũng không sao, để cậu biết tình thương yêu của Viên Viên không phải ai cũng có thể có được.
"
"Là hy vọng tôi đừng nhằm vào Nghiêm Y quá nhiều sao?" Cố Hãn Hải tránh đi trêu chọc của Nghiêm Trạch Thanh.
"Cho dù nói như thế nào thì gia chủ chính là gia chủ, có thể kết giao nhất định có lợi, Viên Viên nếu muốn vì cậu mở đường, nếu cậu thật sự không muốn chấp nhận vậy có thể trực tiếp từ chối.
"
Hành động của Nghiêm Thanh Viên mọi người đều thấy rõ ràng, cậu có ý định gì ngay cả quản gia Hứa Tam Tối cũng nhìn thấy rõ ràng, nếu không cũng sẽ không chuẩn bị quần áo