Nhầm mắt lại hít một hơi thật sâu, cô dứt khoát lấy điện thoại ra.
Nhanh chóng gọi đến một dãy số, Trương Tiểu Du cản răng: “A lô, 110 sao @? Tôi…”
Câu sau còn chưa nói xong, điện thoại đã bị cánh tay bên cạnh duỗi thẳng đến cướp mất, đường cong quai hàm bạnh ra: “Ngại quá, tôi gọi nhầm số nhé!”
‘Sau đó anh lập tức trực tiếp cúp điện thoại.
Ngãn chứa đồ bị mở ra, anh thuận tay tất máy rồi vứt vào bên trong, sau đó khép lại, động tác liên mạch dứt loát.
Trương Tiểu Du không dám tin nhìn một loạt hành động này của anh, chờ đến khi phản ứng kịp thì nhất thời nhe răng, móng tay cô ghim sâu vào trong lòng bàn tay, giận đến mức tháo dây an toàn trên người: “Cầm Thú, anh mau thả tôi xuống xe, tôi đã sắp đăng ký vào bay rồi, tôi muốn về sân bay! Hiện tại lập tức lập tức!”
Đôi mắt đào hoa của Trần Phong Sinh nghiêng qua nhìn cô, anh rãi nói câu: “Cá Vàng Nhỏ, nếu em còn không thành thật, anh sẽ không ngại chích một mũi an thần cho em đâu!”
Trương Tiểu Du đột nhiên im bặt Bởi vì ánh mắt anh rất âm trầm, xem ra không giống như đang nói đùa!
Hai tay cô đặt ở trên bụng, kinh hoàng bất an cứ không ngừng đội lên trong lòng, khóe mắt lén nhìn gương mặt điển trai kia, hiện giờ đã không thế giấu được chuyện có thai nữa, cô phải làm sao bây giờ.
.
Đương trong lúc không biết phải làm thế nào, chiếc Cayenne màu đen đã: nhanh chóng chạy trở về khu chung cư Lâm Giang.
Giống như chưa từng có gì thay đổi, bảo vệ cửa Phạm Ân vẫn nhiệt tình vẫy tay chào bọn họ.
‘Sau khi xe dừng hẳn lại, Trương Tiểu Du nhìn tòa nhà cao tầng trước mắt, có chút hoảng hốt, chỉ trong ba bốn giờ ngắn ngủi, vốn tưởng rắng nơi đây chỉ có thế trở thành ký ức, không nghĩ tới cô lại trở về!
Còn chưa chờ cô bình ổn lại nỗi lòng, bóng dáng cao ngất của Trần Phong Sinh đã vòng qua đầu xe đi sang bên này, anh mở cửa xe lái phụ ra.
Dây an toàn dần được tháo bỏ, cả người cô lại bị bế lên ‘Vân giống như lúc ở đại sảnh sân bay, tất cả vùng vẫy đều không làm nên chuyện gì cả, tiếng chìa khóa mở cửa vang lên, Trương Tiểu Du lại về căn phòng được gọi là phòng cưới của bọn họ, mỗi một góc bên trong phòng đều in hãn dấu vết cô từng để lại Cuối cùng hai chân cũng được rơi xuống đất, Trương Tiểu Du được đặt trên ghế sofa đứng lên, trước mắt chỉ toàn