“Anh không định đi” Trần Phong Sinh cong môi “Anh có ý gï?” Trương Tiểu Du ngạc nhiên, kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ anh định ở lại sao?”
Cực hiển nhiên, Trần Phong Sinh có ý định như vậy, anh cởi đồng hồ trên cổ tay đặt ở trên bàn cơm, giọng điệu lười biếng nói: “Hiện em đang mang thai, anh lại không thể đuổi em đii”
Trương Tiểu Du trừng anh.
‘Tuy nói lúc ấy sau khi ly anh có nói căn nhà này là bồi thường cho cô, nhưng trước đó quyết định cùng cô bạn thân Lam Ngọc Anh đến Canada, cô đã lựa chọn trả lại căn nhà này cho anh, cho nên hiện tại cô đúng là không có cách nào hợp tình đuối anh đi, huống chị, nhìn tư thế của anh thì sẽ không dễ rời đi “Trần Phong Sinh đúng là coi như không nghe thấy, anh dùng ngón trỏ gõ gõ mặt đồng hồ: “Vừa rồi em nói rất đúng, cũng đã mười giờ rồi, phụ nữ có thai nên sớm lên giường nghỉ ngơi, nếu không sẽ không tốt với thai nhí trong bụng!”
Trương Tiểu Du há mồm muốn phản bác, nhưng lập tức nghĩ tới cái gì đó, cô lại nhịn xuống không hé răng.
Cô tức giận liếc mắt nhìn anh, sau đó quay người đi về phía phòng ngủ.
Theo bóng đêm càng ngày càng sâu, bên tòa nhà đối diện chỉ còn lại có vài khung cửa sổ là còn sáng đèn, trong bóng đêm, Trương Tiểu Du lật người lại, nhưng không thật sự ngủ say, tuy cơn bưồn ngủ đã sớm đánh úp lại, nhưng cô vẫn gắng gượng chống đỡ.
‘Đầu đặt ở trên gối, vành tai thì dựng thẳng lên nghe tiếng động bên ngoài Cách một ván cửa, bên ngoài phòng khách im ảng, Trương Tiểu Du xốc chăn, hai chân nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, cô xỏ dép lê, lén lút thò đầu ra từ trong phòng ngủ.
Sau khi nhìn quanh xác nhận, cô mới ló người ra Trương Tiểu Du như làm trộm mà con người, giảm thấp độ tồn tại di chuyển đến phòng ngủ đối diện Hiện tại cô đang ngủ ở trong phòng ngủ chính, trước đó cô bạn thân Lam Ngọc Anh về nước, có chuyển từ khách sạn về ở cùng cô, cho nên phòng làm việc ở đối diện đối thành một phòng nhỏ cho khách, lúc này Trần Phong Sinh đang ngủ ở bên trong.
Trương Tiểu Du ghé vào trên ván cửa phòng làm việc nghe ngóng hồi lâu, sau khi nghe thấy tiếng hít thở vang lên bên trong, cô mới nín thở khẽ vặn nắm cửa.
Mượn ánh