Với tiếng đập tay vang dội, Nguyễn An thực sự đã giơ tay tát anh ta 5 cái liên tiếp.
Không chỉ như vậy, lực tay của anh ta vô cùng tàn nhẫn, nhìn từ bên cạnh có thể thấy mặt anh ta nhanh chóng sưng vù lên.
Trương Tiểu Du kinh ngạc nuốt nước bọt.
Phải nói là đến tận bây giờ cô vẫn không thể tin được, bên ngoài nhìn vào, Nguyễn An có vẻ ngoài tuấn tú, lịch lãm rất hào phóng trong cử chỉ, điệu bộ, anh ấy là một người đàn ông vô cùng hấp dẫn.
Vậy mà lại có thể bạo hành vợ mới cưới, khiến cô không thể không nghĩ đến bộ phim “Đừng nói chuyện với người.
Sau một hồi luyện công như vậy, Nguyễn An lại giáng cho mình thêm một cái tát nữa, tiếng tát vân vô cùng vang dội, sau đó khổ sở van xin: “Vợ ơi, anh sai rồi! Em hãy tha thứ cho anh được không, anh thực sự biết mình sai rồi! Anh thề, anh sẽ không bao giờ uống nữa!”
“Anh cũng không biết sao lại thế này, mỗi lần uống say anh không thể kiểm soát được, tâm trạng hoàn toàn suy sụp.
Sau khi anh tỉnh dậy anh thực sự rất ân hận, hận tới muốn chết, thực sự rất muốn chết đi, sao anh lại có thể làm như vậy với em chứi”
Lúc nói lời cuối cùng, trong tiếng nói của anh ta còn có cả tiếng nấc.
Khi đánh đập Tống Giai Lệ đôi mắt anh ta đỏ ngầu giận giữ, ngày hôm nay đôi mắt ấy lại đỏ hoe ngấn lệ, nước mắt, nước mũi giàn giụa.
Tống Giai Lệ đưa gương mặt đầy vết thương của mình quay đi, đôi tay khẽ run run Nguyễn An thấy vậy, lê gối đến gần giường bệnh, nửa người nhoài lên giường, nấm lấy tay cô áp lên mặt mình: “Giai Lệ, vợ ơi, em đánh anh đi, đánh anh đi, nhưng đừng bỏ anh, anh thực sự biết mình đã sai rồi, anh không nên làm như vậy, anh là đồ khốn nạn.
Em tha thứ cho anh được không? Sau khi tỉnh rượu anh đau khổ đến đứt từng khúc ruột, chỉ cần em tha thứ cho anh, bảo anh làm gì cũng được.
Anh hứa với em anh sẽ không bao giờ uống rượu hay đánh đập em nữa!”
“Anh đừng làm ồn ở đây.
Mau đứng đậy đi!” Tống Giai Lệ cố gắng tút tay ra, chau mày nói.
Nguyễn An lắc đầu, kiên quyết nói: “Không, nếu em không tha thứ cho anh thì cả đời này anh sẽ không đứng dậy.
Vợ ơi, anh biết anh sai rồi, đây là hinh phạt cho anh.
Bây giờ anh cảm thấy tội lỗi chỉ muốn chết đi, nếu không thì bây giờ anh đập đầu chết cho xong!”
Anh ta không phải chỉ nói chơi, lời nói vừa dút liền băng băng lao vào chiếc tủ trước mặt.
Tống Giai Lệ thấy vậy vội vàng ngăn cản: “Đừng, anh đang làm