Lý Lan Hoa nghe thấy tiếng, quay đầu lại thì thấy Hứa Anh Luân, con trai út nhà họ Hứa cũng là đứa con duy nhất hiện tại.
Con trai cả và con gái lớn liên tiếp bị tai nạn ô tô hoặc là tai nạn máy bay, giờ chỉ còn lại một mình anh ta.
Năm nay ông cụ Hứa cũng đã nghỉ hưu và giao lại công ty cho anh ta.
Ánh mắt Lý Lan Hoa liếc nhìn người đẹp gợi cảm trong vòng tay anh ta, hình như anh ta lại thay người mới, không giống với người lần trước cô gặp.
Cô cụp mắt xuống không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, chỉ đáp.
“Chú nhỏ, là ông nội kêu cháu đến.
“
“Tôi biết rồi!” Hứa Anh Luân hừ lạnh một tiếng.
Dù sao cũng là con cùng cha khác mẹ, là con trai út cũng thường xuyên bị con trai lớn Hứa Minh Kiệt đè ép mọi nơi, chưa từng thân thiết với nhau.
Hơn nữa từ nhỏ cô đã bị gửi đến nông thôn nuôi dưỡng nên từ trước đến nay Hứa Anh Luân chưa bao giờ nhìn thẳng vào mắt cô mà nói chuyện.
Hứa Anh Luân nghiêm khắc căn dặn: “Hôm nay là tiệc sinh nhật của ông nội, mọi người được mời đến đều là khách quý.
Sau khi vào cô phải cẩn thận và ít nói một chút, biết thân biết phận một chút.
Tuyệt đối đừng làm mất mặt biết chưat”
“Vâng” Lý Lan Hoa đáp, không muốn nhiều lời với người chú nhỏ này nữa, cô chỉ vào túi giấy mà mình đang ôm trên tay.
“Cháu có chuẩn bị quà cho ông nội, cháu đi qua đưa cho ông trước!”
Trong túi giấy có chiếc khăn do cô tự đi mua len sợi rồi đan, dù bây giờ đã vào xuân nhưng tiết trời vẫn còn hơi se se lạnh, ông nội vẫn cần nó.
“Đi đi!” Hứa Anh Luân thấy vậy rất khinh thường liền ôm lấy bạn gái của mình đi tiếp đãi khách.
Lý Lan Hoa trợn mắt lườm nguýt theo bóng lưng của anh ta một cái.
Cầm món quà trên tay, cô đi thẳng qua đám đông và tiết nơi ông cụ Hứa đang ngồi.
về phía bên trong Ông cụ Hứa đang mong chờ cô đến, sau khi thấy cô, trong bụng lập tức nở hoa mà, vươn tai lôi kéo cô đến gần.
“Lan Hoa,