Cơ thể anh ta tựa vào thân xe, anh ta cúi đầu, nhìn vào hộp thuốc trong lòng bàn tay, màu sắc con ngươi đậm hơn, trái tìm giống như có cái gì đó mềm mại lướt qua, khiến cho yết hầu của anh bất chợt trượt lên trượt xuống.
‘Ven đường có chiếc taxi dừng lại, Lê Minh Hùng mặc quần áo huấn luyện nhiều màu sắc hồ hởi chạy về phía anh: “Đội trưởng Trần, tiễn cháu gái nhỏ về trường rồi hả?”
Ừ? Trần Văn Sáng mặt mày lãnh đạm.
“Những đồng đội khác cũng đã đến, chỉ chờ có một mình anh, có mấy người đã uống rượu đến mức ngọng nghịu, bọn họ bảo em đến đây hối thúc anh!” Sau khi Lê Minh Hùng nói xong, tâm mắt bị thứ gì đó trong tay anh hấp dẫn: ‘Đội trưởng Trần, anh cầm cái gì trong tay thế?”
Lê Minh Hùng tò mò tiến lên phía trước, đưa tay định lấy ra nhìn xem.
“Bốp!”
Móng vuốt của anh vừa duỗi ra, đã bị đập vào một cách vô tình.
Lê Minh Hùng suýt chứt nữa đã gào lên một tiếng, lão đại mình vậy mà lại không chút nế tình, anh cảm giác đầu ngón tay như muốn gãy ra đến nơi rồi!
Trần Văn Sáng liếc qua một cách lạnh lẽo: “Người sẽ bị tính hiếu kỳ hại chết”
Ngay sau đó, anh cũng nấm lòng bàn tay lại, tiện thể cuộn đồ bỏ vào trong túi quần, sau đó mở cửa xe ra Lê Minh Hùng âm thầm oán giận, lúc anh ta mới tới cũng đã nhìn thấy, không phải chỉ là hai hộp thuốc bình thường thôi sao, sao lại xem như là bảo bối thết Có vấn đề đây mà.
Buổi chiều hôm sau, kết thúc hai môn học.
Còn có một môn cuối cùng thì sẽ đến thời gian tan học.
Vào lúc này ngày hôm qua, giáo viên và học sinh toàn trường đều bị gọi tụ tập trên sân trường, hiệu trưởng đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện cho cô.
Lý Lan Hoa tay nâng nửa khuôn mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Buổi sáng bầu trời vẫn còn trong xanh, không biết từ lúc nào đã trở trời rồi, phía xa xa tích tụ không ít mây đen.
Nền trời trông rất ảm đạm, vô cùng giống mặt nước biến lúc gió bão nổi lên, cô mơ hồ cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra Lý Lan Hoa trầm tư, không biết đang suy nghĩ cái gì Lâm Vũ ngồi