Vẻ mặt không chút biểu cảm của Trần Văn Sáng có chút buông lỏng, đôi mắt đen có chút trầm lắng.
“Cháu thấy chú không có người giúp, trong tay đối phương lại có dao, sợ chú bị thương nên mới không do dự gì mà xông qua!” Lý Lan Hoa đáng thương cười hề hề mà nói, còn đưa tay của mình ra, giống như một đứa bé muốn được thưởng: “Cái khúc gỗ vừa nãy nặng quá, có nhiều gai nữa, chú xem, lòng bàn tay cháu đều bị cọ xước hết cả rồi đây này!”
“Chú xem nào” Trần Văn Sáng cau mày lại.
Nhờ ánh sáng bên ngoài rừng cây, thấy lòng bàn tay cô ấy đúng thực bị đâm để lại dấu vết.
Trên đầu ngón tay có hai lớp da mỏng bị xước, trong không khí truyền đến mùi hương thơm nhẹ trái cây của kem dưỡng da tay con gái Lý Lan Hoa còn muốn tiếp tục tranh công để che đậy sai lâm của bản thân, vừa mở miệng lại đột nhiên thì thầm: “Chú nhỏ, tay của chú…”
Lúc nấy Trần Văn Sáng vì muốn cứu đứa bé đang thổi bong bóng, tay không chặn dao, nên mới bị thương thành như vậy.
Lại bởi vì trận chiến ác liệt vừa nãy, vết thương càng thêm nghiêm trọng, lúc này máu đang chảy ra rất nhiều.
“Vết thương của chú không sao” Trân Văn Sáng vẻ mặt không chút gợn sóng nói Túi xách của Lý Lan Hoa để trên xe, lúc này ngay cả một miếng giấy cũng không có.
Cô ấy giơ tay ra sờ vào gấu áo đồng phục, dường như không được, cô ấy kéo áo T-shirt bên trong, cúi đầu dùng răng cần, sau đó dùng tay xé ra một miếng vải.
Lý Lan Hoa lầm bẩm nói: “Sao mà không sao được chứ, chảy máu ra nhiều như vậy, phải mau chóng băng bó lại mới được!”
Lúc này trong lòng bàn tay Trần Văn Sáng chảy rất nhiều máu, gần như không thấy rõ đường nét nữa Lý Lan Hoa cầm lấy miếng vải muốn băng bó cho anh, nhưng ánh mắt lại thấy một mảng đỏ lớn, trước mặt có chút đen lại, liền vội vàng quay đi không dám nhìn nữa.
Sau khi thở ra hai ngụm khí liền đưa miếng vải qua cho anh ta: ‘À, chú nhỏ, hay là chú tự làm đĩ!”
Trần Văn Sáng nhìn thấy, khẽ cau mày nhận lấy.
Phát hiện ánh mắt Lý Lan Hoa có chút hoảng loạn, anh ta vừa định.
hỏi, lại bắt gặp ánh mắt né tránh của cô