Trong mắt của Lý Lan Hoa xuất hiện nhiều tia sáng lấp lánh, nhưng cũng không muốn biểu hiện quá rõ ràng, cố gắng kiểm soát lại khóe miệng.
Lần trước hai người đi ra hẹn hò, chỉ là ăn xong bữa tối vừa xa hoa lãng phí lại lãng mạn, sau đó đi dạo dọc theo bờ sông, bọn họ còn không có cùng một chỗ xem phim, đối với những cặp tình nhân tuổi trẻ mà nói thì xem phim là tiêu chuẩn thấp nhất khi hẹn hò.
Làm sao bây giờ, rất chờ mong!
Xe.
Jeep quân đội dừng ở ga ra tâng ngầm, Lý Lan Hoa bị anh ta dắt tay đi về phía thang máy.
Chỗ xem phim ở tầng bốn, lọt vào tâm mắt hai người là không ít nam nữ trẻ tuổi đang ngồi ở kia chờ đợi, còn có mang theo đứa bé, một màn này rất ồn ào, bốn phía cũng trưng bày không ít áp phích tuyên truyền phim điện ảnh.
Trong quá trình đi xe thì cô ấy có nói khát nước, chuyện đầu tiên khi anh ta đi ra tháng máy là để cô ấy nhìn xem muốn xem phim gì rồi lật đật đi xếp hàng mua đồ uống.
Hai phút sau, Trần Văn Sáng bưng ly cocacola cực lớn đi về.
Chủng loại lưu hành nhất hiện nay, chuyên môn cung cấp cho các đôi tình nhân, nhân viên công tác cũng rất hiểu ý, cố ý để hai cái ống hút trong ly.
Trước khi Trần Văn Sáng đưa ly nước cho cô ấy thì có lấy ra một cây ống hút vứt vào trong thùng rác.
Lý Lan Hoa vừa nhận lấy liền uống hai ngụm, sau đó thấy anh ta áp môi tới ly cocacola, ngậm vào chỗ cô ấy vừa mới hút cũng hút hút hai ngụm.
Khuôn mặt bé nhỏ của cô ấy đỏ bừng lên.
Trần Văn Sáng nhíu mày hỏi: “Lan Hoa, trong lòng cháu tốt lên điểm nào chưa?”
Lý Lan