Edit: Sara
Lời của editor: Bó tay! Xia Kelin lão sư lúc đầu là “nàng” mà bây giờ thành “hắn” hết trơn rồi: (
Vài ngày sau Diệp Quân trở lại trường học, lúc bước vào phòng học các học sinh đều xông tới ân cần hỏi hắn làm sao vậy, vì sao nghỉ nhiều ngày như thế, hắn xấu hổ nói rằng mình bị cảm nặng. Thật vất vả chuồn ra từ trong vòng vây các học sinh thân mật thăm hỏi, ngồi vào chỗ ngồi của mình Diệp Quân sờ sờ mồ hôi trên trán, nhân duyên cực tốt cũng rất phiền não, may mà lớp hắn đều là Omega vị thành niên nên không cảm thấy hắn khác thường ở chỗ nào, nếu không thì hắn thật không có dũng khí đến trường như hôm nay.
“Cậu bị bệnh thật à? “, Garnier nhìn chằm chằm mặt Diệp Quân hỏi.
Diệp Quân sờ sờ cái mũi, xấu hổ gật đầu.
“Sao tớ lại cảm thấy sau khi cậu bị bệnh xong thì có vẻ không giống lúc trước”, Garnier nói, “Cả người đều thay đổi, nhất là nơi này và nơi này”, Garnier chỉ vào mắt và miệng của hắn, nghĩ ngợi rồi nói, “Trông đẹp hơn trước kia,”
Diệp Quân quýnh lên nhanh chóng cúi đầu, Trời ạ, hắn quên mất bạn cùng bàn của mình là một thiên tài hội họa, trời sinh có sức quan sát cực kỳ sắc sảo .
“Ha ha a, đó là ảo giác của cậu thôi, tớ thì thay đổi cái gì được cơ chứ.”
Garnier vẫn nghi hoặc nhìn hắn, Diệp Quân nhanh chóng dời lực chú ý của cậu “Cậu và Eleanor thế nào rồi?”
Quả nhiên khi nhắc tới Eleanor, lực chú ý của Garnier lập tức bị dời đi, cậu có chút ngượng ngùng nói, “Chúng tớ rất tốt, mỗi lúc trời tối anh ấy đều nói chuyện với tớ.”
“Tốt lắm”, Diệp Quân cười nói, “Kỳ thật Eleanor khá si tình đấy, anh ta tìm cậu lâu như vậy mà cũng không trúng ý Omega nào.”
Nhắc tới điều này Garnier rõ ràng rất xúc động, mặt cậu khẽ đỏ ửng “Ân, tớ sẽ đối tốt với anh ấy.”
Diệp Quân cười hì hì, cảm thấy lời này do Garnier nói ra có gì đó là lạ, chẳng phải Eleanor nói ra mới thích hợp hơn à?
Garnier thấy Diệp Quân nở nụ cười, ngượng ngùng nói, “Thật mà, tớ rất biết ơn anh ấy, có thể thông qua bức tranh của tớ mà thích tớ, tớ cả đời này cũng không thể tìm ra Alpha nào khác giống anh ấy.”
Không vì vẻ bề ngoài hay gia thế để yêu một người mà yêu cậu ấy vì linh hồn độc đáo của cậu, đấy mới gọi là yêu chứ.
“Anh ta là Alpha định mệnh của cậu đấy”, Diệp Quân nói, “Các cậu sẽ vô cùng hạnh phúc.”
Garnier gật gật đầu, nhẹ nhàng nở nụ cười.
Đây là lần đầu tiên Diệp Quân thấy tươi cười phát ra từ nội tâm trên khuôn mặt câu, trong nháy mắt đó cả người Garnier trở nên vô cùng rực rỡ. Diệp Quân không khỏi sợ hãi than, có vài người chỉ trời sinh cười thôi cũng có sức mạnh cuốn hút người khác rồi, và Garnier chính là một người như vậy.
***
Vừa tan học xong Xia Kelin gọi Diệp Quân vào văn phòng, khi Diệp Quân bước vào, nàng đánh giá nhìn hắn một cái. Omega trước mắt ngọc thụ lâm phong, khí chất dịu dàng, khóe mắt và đuôi lông mày cởi ra vẻ thiếu niên non nớt, mơ hồ nhiễm lên một tầng khí tức của Omega trưởng thành, quấn quanh cạnh nó là hormone Alpha cực kỳ cường thế. Điều đó làm cho người khác dễ dàng cảm nhận được đằng sau Omega này là một Alpha vô cùng mạnh mẽ.
Xia Kelin lão sư gật gật đầu, ban đầu đối với chuyện Rafael tướng quân chọn người học sinh này thì còn có chút có hiểu, nhưng nhìn Diệp Quân bây giờ thì nàng đã hiểu rõ, hormone của họ quả thật vô cùng hoàn mỹ ăn khớp với nhau.
Mặc dù trong lòng nàng vẫn có nghi ngờ vì người học sinh này trưởng thành trước tuổi quá sớm, nhưng nàng không thể đi khám phá ra sự thật tại vì cái này là sự riêng tư về gien của học sinh.
Xia Kelin lão sư đưa cho hắn một cái Quang Não, “Diệp Quân, chương trình trong tay ngươi bây giờ là chương trình dạy cho Omega làm sao để vượt qua kỳ thành niên và kỳ động dục. Trước 2 tháng các ngươi trưởng thành trường học sẽ mở chương trình này dạy cho các ngươi, nhưng thời gian ngươi tiến vào kỳ thành niên sớm hơn người khác, trường học cũng ngờ được nên bây giờ ngươi cần học chương trình (cũ) bù *.”
- Kiểu như các bạn nghỉ học và lên lớp trước nhưng vẫn cần học bù lại chương trình lớp cũ ý.
Diệp Quân nhận xong rồi xem: cấu tạo sinh lý Omega, nếu an toàn vượt qua kỳ phát tình thì…
Diệp Quân một đầu hắc tuyến, “Xia Kelin lão sư, em đã an toàn tiến vào kỳ thành niên rồi, không cần phải học những chương trình này nữa đâu ạ.”
Xia Kelin lão sư lắc đầu, “Những thứ này đều là các chương trình cơ bản, tuy rằng không phải nội dung kiểm tra của trường nhưng trường học phải chắc chắn rằng mỗi một học sinh đều nhận được những kiến thức này.”
“Ngươi có thể đến phòng học nghe giảng bài, cũng có thể chọn lên mạng dạy học, cho dù ngươi sử dụng cách nào, ngươi phải học hết những giờ dạy đó.”
Diệp Quân gật gật đầu, “Vâng, Xia Kelin lão sư, em còn một thỉnh cầu nữa, em muốn học hết chương trình trong học kỳ này.”
Xia Kelin lão sư kinh ngạc nhìn hắn, “Vì sao?”
“Sang năm em định xin vào đại học Omega.”
Xia Kelin lão sư kinh ngạc há to miệng, nàng không có nghe lầm chớ, học sinh của nàng chỉ học một năm đã định xin vào đại học Omega rồi.
Diệp Quân rất lâu trước kia đã tìm hiểu cẩn thận về điều kiện vào đại học Omega rồi, nếu so với Địa Cầu thì đại học Omega của Tefra tinh hệ vẫn rất dễ dàng, chỉ cần học hết chương trình cơ bản và chương trình nâng cao trường học yêu cầu là có thể xin vào.
Chương trình cơ bản là thứ tất cả học sinh nhất định phải học, sau khi học hết mới có thể tốt nghiệp. Nhưng nếu muốn xin vào đại học Omega thì nhất định phải học hết chương trình nâng cao.
Trường St.Fies sẽ lên kế hoạch cho mỗi học sinh một chương trình học khác nhau. Tuy rằng nền tảng (aka cơ bản) Diệp Quân không phải quá tốt nhưng hắn rất chăm chỉ cố gắng, nên tiến độ học chương trình cơ bản của hắn không muộn hơn các Omega khác nhiều lắm.
Còn chương trình nâng sao so với chương trình cơ bản tuy rằng ít hơn nhưng khó khăn hơn nhiều, nhưng đối với Diệp Quân ý, đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Hắn sắp 20 tuổi rồi, nếu trên địa cầu hẳn là học ĐH năm 3, nhưng bây giờ hắn vẫn còn học trung học St.Fies mà lãng phí năm tháng cho nên Diệp Quân khá lo lắng về chuyện này.
Xia Kelin lão sư dừng một chút rồi mới nói tiếp, “Tuy rằng năng lực học tập của ngươi vô cùng tốt. Có thể nói cho tới bây giờ ta chưa từng thấy Omega nào giống như ngươi trong thời gian ngắn như vậy mà có thể tiến bộ được. Nhưng ngươi bây giờ lại xin chương trình nâng cao luôn thì có phải rất miễn cưỡng hay không a?
“Lão sư yên tâm, không có vấn đề gì đâu ạ.”
Xia Kelin lão sư thấy ánh mắt kiên định của Diệp Quân thì không nói gì thêm nữa, yêu cầu của cậu học sinh này tuy rằng trước kia chưa từng có nhưng lại không hề trái với quy định trường. Nghĩ vậy nàng bèn nói, “Ngươi tự tin như vậy thì ta sẽ thay đổi chương trình học của ngươi ở đầu não trường, một khi ngươi cảm thấy quá khó khăn thì hãy lập tức nói với ta, chúng ta sẽ chỉnh sửa lại.”
Diệp Quân gật gật đầu, “Cảm ơn lão sư”.
“Ngươi định xin vào trường đại học Omega như thế nào?”
“Đại học Omega Sfield ạ”
Xia Kelin lão sư hít sâu một hơi, đó là Omega đại học tốt nhất Liên Bang, tuy rằng đại học Omega rất ít, nhưng mỗi ngôi trường đều vô cùng nổi danh, cái này cũng nói lên chỉ số IQ của Omega trời sinh đã cao rồi.
Xia Kelin lão sư vỗ vỗ bả vai Diệp Quân, tỏ vẻ tán thưởng hắn, “Trường St.Fies hàng năm chỉ có một nửa Omega hội học sinh là xin vào đại học Omega, trong đó Omega xin vào đại học Sfield càng thêm ít ỏi không nhiều, ta hy vọng ngươi sẽ là người đầu tiên của ban chúng ta làm việc ấy.”
Diệp Quân cười cười, “Vâng lão sư, em sẽ cố gắng.”
“Trở về học đi, nếu việc học có khó khăn gì thì cứ việc tới tìm ta”, Xia Kelin lão sư nói, nàng hoàn toàn bị Omega tóc đen này khuất phục rồi.
Khó trách là người Rafael tướng quân xem trọng a, quả nhiên không giống người thường.
***
Diệp Quân
khi về đến nhà thì Rafael hãy còn đang làm việc cho nên hắn không quấy rầy mà đi vào phòng bếp.
Merse cũng theo vào phòng bếp làm trợ thủ, sau khi Rafael tướng quân quay về thủ đô tinh cũng không truyền mệnh lệnh mới gì cho nó, nên bây giờ nó vẫn đi theo Diệp Quân, mỗi ngày mang hắn đến trường.
Diệp Quân bắt đầu mở Quang Não tìm công thức nấu ăn mới. Vì Rafael thích ăn thịt nên hắn nghĩ đến việc thay đổi khẩu vị mới.
Merse từ Quang Não lấy ra một vài mục công thức nấu ăn nhỏ từ bách khoa toàn thư trước kia nó từng điều ra văn minh Địa Cầu mà tổng hợp được, sau đó nói với Diệp Quân, “Tiểu chủ nhân, chúng ta có thể làm vài món ăn phong vị Địa Cầu, chủ nhân chắc chắn sẽ thích.”
Diệp Quân gật gật đầu, đúng rồi, mặc dù trước kia số lần mình nấu cơm không nhiều, không nhớ rõ vài món ăn trước kia làm thế nào, nhưng có Merse ở đây, điều đó không thành vấn đề.
Dựa theo công thức Diệp Quân nấu 3 món ăn, theo thứ tự là hấp, om và ninh nhỏ lửa để hầm, sau đó tiếp tục làm 2 món rau. Chẳng mấy chốc sau hắn đã chuẩn bị xong cho bữa tối.
Rafael bị mùi đồ ăn hấp dẫn mà ra khỏi thư phòng, y đi vào phòng bếp, thấy Omega của y đang nghiêm túc chuẩn bị bữa tối, còn Merse thì ở bên cạnh gằn từng tiếng đọc lên công thức, cảnh tượng kia vừa buồn cười vừa ấm áp.
Rafael đi lên từ phía sau ôm lấy Omega, kề vào bên tai hắn nói, “Thơm quá.”
Diệp Quân trả lời, “Mới vừa học được vài đạo đồ ăn, không biết ăn được không nữa.”
Rafael thấp giọng nói, “Bảo bối, anh đang nói về em”.
Diệp Quân mặt có chút hồng, sau khi bọn họ ấy ấy xong, Rafael càng ngày càng dẻo mỏ.
Merse nhanh chóng xoay người, đưa lưng về phía bọn họ.
Rafael cúi đầu ở khóe miệng Diệp Quân hôn một cái, “Có thể ăn chưa, anh đói bụng”
Diệp Quân nhanh nhẹn nói, “Có thể, dọn xong đồ ăn là có thể ăn ngay.”
Merse chạy tung tăng đến chuẩn bị đồ ăn, không ngờ chủ nhân nó lại đến bên cạnh bàn rồi vén tay áo lên, ra lệnh cho nó.
Merse nhận được ám chỉ tinh thần từ chủ nhân, đành phải lặng lẽ chuồn ra ngoài.
Emma, mới vừa rồi còn nghĩ làm sao để nhìn lén chủ nhân và tiểu chủ nhân làm gì đó trong phòng ăn, kết quả một giây sau đã bị chủ nhân đuổi ra ngoài rồi.
Nhìn trộm không thành, Merse đành phải u buồn chạy đến phòng khách trêu đùa robots làm việc nhà.
***
Hai người ngồi đối diện nhau ăn bữa tối sau đó nói chuyện vài câu về cuộc sống ở trường. Diệp Quân mang tâm sự nặng nề nên chỉ đáp vài tiếng, một lát sau, hắn lấy hết can đảm nhìn đối phương, quyết định phải nói ra.
” Ừm, Rafael a, em muốn ngủ một mình”
Sau khi kỳ phát tình kết thúc, Rafael không trở lại phòng của y nữa mà mỗi lúc trời tối đều ôm hắn ngủ. Tuy rằng hai người không làm gì cả nhưng hắn vẫn cảm thấy quanh quẩn trên người mình toàn là hơi thở hormone của Rafael, rất dễ khiến người khác phát hiện được.
Hơn nữa hôm nay Xia Kelin lão sư còn nói, bây giờ mọi người đang trong giai đoạn sắp tiến vào kỳ thành niên, các loại giác quan đang phát triển nhanh chóng. Cho nên các học sinh phải luôn luôn chú ý tình trạng cơ thể mình, một khi có nơi nào không thoải mái phải lập tức nói cho người nhà va trường học.
Mà bản thân hắn thì ngày nào cũng tiếp xúc tứ chi với Rafael, hơi thở Alpha trên người vô cùng nồng đậm, nói không chừng một ngày nào đó sẽ bị các học sinh khác nhận ra.
Rafael mắt nhìn Diệp Quân và không nói gì cả. Diệp Quân trong lòng bồn chồn, cái này là đồng ý hay không đồng ý?
“Em nghĩ chúng ta bây giờ còn chưa cử hành nghi thức bầu bạn, ở cùng một chỗ có vẻ không được tốt.” Diệp Quân đành phải kiên trì nói tiếp.
Rafael buông xuống đồ ăn trong tay rồi nhìn chằm chằm Omega, “Em thực sự không biết ý nghĩa của dấu hiệu hoàn toàn ư?”
“?” Có ý gì, không phải là quan hệ trước hôn nhân đó chứ? Diệp Quân mở to hai mắt nhìn Rafael.
Rafael không hề trả lời hắn, tiếp tục ăn cơm.
***
Diệp Quân cơm nước xong thì ngay lập tức trở lại phòng khóa cửa lại, mở Quang Não ra, bắt đầu học chương trình kỳ thành niên dành cho Omega. Hắn ngại đến lớp để học nên đành lựa chọn cách học qua mạng, miễn là học được đầy đủ như ở trên lớp là ok rồi. Đương nhiên cũng không thể không kể đến lý do Quang Não sẽ kiểm tra khuôn mặt và màng mắt người học tập để chắc chắn rằng ngươi không mở chương trình ra để đó rồi chạy đi làm việc khác.
Đợi đến khi học xong chương trình thì trời cũng đã muộn. Hắn vào phòng tắm tắm rửa rồi trở về phòng, thấy Rafael ngồi trên giường đang cầm trong tay một quyển sách sau đó lại thấy y bước ra, để sách trong tay xuống rồi vẫy vẫy tay với hắn, “Lại đây ngủ đi.”
Diệp Quân: …
Căn bản không thèm để ý đến yêu cầu của mình, thật đáng ghét ~
Diệp Quân chui vào trong chăn, cuộn mình đến cạnh giường, cố gắng cách xa Rafael một chút để giảm bớt hơi thở Alpha trên người mình.
Rafael xoay người ôm Omega vào trong ngực, dùng cằm mình xoa xoa đỉnh đầu của hắn, “Không thích ở với anh à?”
Mặt Diệp Quânlặng lẽ đỏ lên, “Ý của em không phải thế, mà là…..”
“Đó là thích rồi , vậy thì sao phải ngủ một mình? Hử?”
Diệp Quân nói quanh co nửa ngày mới đem tiểu tâm tư của mình nói ra.
Rafael nghe xong quay người hắn đối diện với y, thấp giọng mắng một câu, “Ngốc ạ.”
“Từ khoảnh khắc anh dấu hiệu em thì em đã hoàn toàn thuộc về anh rồi, điều đấy dù làm bất cứ cách gì cũng không thể che dấu được.”
“Em xấu hổ mà, đồng học của em đều chưa trưởng thành, chỉ có một mình em.....”
Rafael hôn nhẹ lên đôi môi màu hồng khép mở, “Nó rất bình thường, không có gì đáng xấu hổ cả, cố gắng chấp nhận và chấp nhận chính bản thân em.”
“Ưm”, Diệp Quân nghĩ nghĩ rồi nhỏ giọng trả lời, “Được rồi”.
Rafael dần dần làm sâu sắc nụ hôn này, hai người lún xuống đệm chăn mềm mại, nhẹ nhàng quyến luyến.
Ý thức chậm rãi rơi vào tay giặc trong thế công ôn nhu của Rafael, trong đầu Diệp Quân chỉ hiện lên một ý nghĩ duy nhất.
Y là Alpha của ta, ta là Omega của y, cái đó có gì đáng xấu hổ để cho người khác biết đâu?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: