Editor: Chentranho
Truyện edit được đăng tại dembuon.vn và truyenwiki1.com chentranho
Năng lực tự chữa lành của Mạnh Phiên rất mạnh, mỗi khi gặp chuyện không vui, trong lòng luôn tự mình giải quyết, nếu không thì sẽ rất khó để cậu có thể lớn lên khỏe mạnh khi sinh ra trong một gia đình như vậy.
Hiện tại còn có Phí Chuẩn- người hiểu cậu ở bên cạnh, việc vượt qua giai đoạn áp lực này càng dễ dàng hơn.
Sau một giấc ngủ no con mắt, thức dậy với bữa sáng nóng hổi ngon miệng, tâm trạng của Mạnh Phiên đã bớt căng thẳng hơn chút, vô cùng cao hứng cùng Phí Chuẩn đi học.
Phí Chuẩn thấy cậu tinh thần không tệ, liền không có hỏi cậu việc tối hôm qua cảm xúc mất khống chế, miễn cho lại gợi lên cái gì không thoải mái.
Sau khi bước vào cổng trường trung học số 7, Mạnh Phiên cảm thấy có rất nhiều học sinh một bên xì xào bàn tán với nhau, một bên lén quay đầu trộm nhìn cậu.
"Trên mặt em có gì à?" Mạnh Phiên sờ sờ mặt, mờ mịt hỏi Phí Chuẩn.
Phí Chuẩn cảm thấy phản ứng này của cậu rất đáng yêu, theo bản năng cong môi, "Không có."
Mạnh Phiên không quá tin tưởng, híp mắt nhìn "Vậy anh cười cái gì?"
Phí Chuẩn:......
( Phải nói là trên mặt ẻm có sự xinh đẹp chớ >o< )
"Em biết rồi! Sáng nay lúc rửa mặt em mơ mơ màng màng mà không có soi gương, có phải tối hôm qua anh lợi dụng lúc em ngủ đến mơ hồ, ở trên mặt vẽ tiểu vương bát không?!"
(【忘八】 vương bát [wángba] Con rùa cạn)
"Không có!" Phí Chuẩn nhấc tay thề, bị chọc cười, lúc thả tay xuống liền thuận thế xoa xoa cái ót của Mạnh Phiên, "Trong đầu em lại nghĩ cái gì thế không biết?"
Mạnh Phiên xoa xoa mặt, híp mắt. "Các nhân vật chính Alpha trên TV không phải đều thích trêu chọc nhân vật chính Omega như thế sao?"
Nói xong, trong cổ họng thở ra một tiếng hừ nhẹ, tựa hồ rất bất mãn nhưng trong lòng lại thập phần vui vẻ, nhảy nhót lên phía trước bỏ lại Phí Chuẩn đằng sau.
Phí Chuẩn bước chân không thể đuổi kịp cậu, đành chậm lại một chút.
Anh hơi nghi ngờ Mạnh Phiên đang cố ý trêu chọc anh, nếu không thì sao lại so sánh họ với nhân vật chính là cặp tình nhân trên TV kia?
Nghĩ như vậy, Phí Chuẩn tâm tình vô cùng kỳ diệu, thập phần thích loại ái muội nho nhỏ như thế này, cất bước đuổi theo sau.
"Em lại chơi xấu anh phải không? Sao anh nhớ rõ là trong phim truyền hình đều là Omega trêu chọc Alpha mà nhỉ?"
Mạnh Phiên cười ha hả, không trả lời, vừa tiến vào phòng học, đã bị hơn phân nửa đồng học vây quanh.
"Mạnh Phiên! Cậu đỉnh quá xá là đỉnh luôn! Bọn này đều nghe nói hết rồi!"
"Không hổ là Thất Trung đệ nhất tiểu ngọt O của chúng ta, vừa ngọt lại ngầu, tui thật sự bội phục á."
"Mạnh Phiên, thân thể em không có việc gì chứ?"
Một đám người vây lại, Mạnh Phiên sửng sốt, vội vàng nhảy về chỗ ngồi, sau khi ngồi xuống, vẻ mặt kinh ngạc nhìn mọi người.
"Tôi đã làm gì?"
Phí Chuẩn cũng tò mò, lại sợ nhóm người này quá kích động, không đúng mực, đơn giản ngồi xuống bên cạnh Mạnh Phiên, ngăn cản con đường duy nhất bọn họ tới gần Mạnh Phiên, sau đó lấy ra di động, mở diễn đàn.
Có lẽ, trên diễn đàn có cái gì đó.
Mới vừa mở ra, Thiệu Trì đã hấp tấp xách theo cặp sách vọt vào, "Gia hỏa Triệu Nghĩa An này có phải muốn cướp Thất Trung tiểu ngọt O của chúng ta hay không á, sự tích anh dũng tối hôm qua ở KTV, dựa vào cái gì lại từ trong miệng hắn nói ra? Còn thổi nhiều rắm cầu vồng như vậy, tui nôn vào ấy!"
"Hahahaha! Chúng tôi cũng thấy rồi! Mạnh Phiên ngầu thực sự! Tôi là một Alpha, gặp được loại người qua đường này, phỏng chừng cũng sẽ không có dũng khí trực tiếp xông vào đâu."
"Hừ, Omega bọn này vẫn là tự giúp đỡ yêu thương lẫn nhau thôi, đợi đám Alpha mấy người bảo vệ chắc cũng đi đời lâu rồi?"
"Có câu nói, loại Alpha ngu ngốc lừa gạt đánh dấu trước khi kết hôn đều nên chết hết đi! Các O rửa mắt cho sạch nhé, đừng để mấy câu hoa ngôn xảo ngữ lừa nha!"
"Tối hôm qua tiểu Đào phát tình, Mạnh Phiên còn giúp cậu ấy gọi người đưa đến bệnh viện. Không màng nguy cơ của bản thân, gõ cửa từng phòng ký túc xá một bảo chúng tôi cẩn thận. Tôi cảm động quá!"
Bị rắm cầu vồng thổi tới tấp, Mạnh Phiên rất nhanh đã ngượng ngùng,"Lúc đó tôi cũng quá lỗ mãng. May mắn có Phí Chuẩn và những người khác cũng ở đó. Lần sau thời điểm mọi người thấy việc nghĩa hăng hái làm, cũng nên chú ý an toàn của bản thân hơn nhé."
"Đúng đúng đúng!"
Các bạn học lại một trận phụ họa theo, Mạnh Phiên mỉm cười nghe, người có chút xuất thần.
Cậu là nhịn không nổi khi thấy Omega bị lừa gạt, nhưng những gì xảy ra đêm qua chính xác phải nói rằng cậu đã mất kiểm soát bởi sự hận thù hơn là một hành động vì lòng dũng cảm.
Khi đó có vài phần say rượu, thật ra đầu óc cũng không tỉnh táo, nhất thời coi hai người đó là Triệu Côn Luân và Mạnh Dĩnh, thậm chí cậu còn tưởng rằng mình đã xuyên không về mười tám, mười chin năm trước.
Thù hận lập tức che mờ lý trí, nếu trong tay có dao, cậu đã không thể chờ đợi mà xông vào chém chết "Triệu Côn Luân" trước mặt.
Nếu không phải Phí Chuẩn ra tay ngăn cản, nếu không phải đám bạn của Phí Chuẩn ra mặt bênh vực, nếu không phải Omega kia không ngu ngốc mà kiên quyết trả thù tra A, khả năng hậu quả không dám tưởng tượng.
Cậu cảm thấy hơi sợ hãi khi phải đối mặt với mặt tối cố chấp của chính mình, không dám nói cho bất luận kẻ nào, cho dù đó là Phí Chuẩn.
Trên diễn đàn vườn trường, có hai bài đăng nổi bật, bài đăng phổ biến nhất là bài đăng tối qua của Triệu Nghĩa An, phóng đại hành vi anh hùng của Mạnh Phiên và kêu gọi tất cả bạn bè của hắn thay đổi quan điểm của mình. Nói cậu xứng đáng là Thất trung đệ nhất O!
Lầu 55: 【 Dù sao cũng chính là đỉnh! Tôi cũng ở đấy, trước kia vẫn luôn coi thường tiểu ngọt O nhu nhược không xương, tối hôm qua liền phục rồi. 】
Lầu 56: [Lần đầu tiên lau mắt mà nhìn Mạnh Phiên hát Bé ếch nhảy trong KTV, thật sự là đáng yêu ngọt ngào quá đi, lần thứ hai là vào tối hôm qua, mẹ nó, vừa ngọt vừa ngầu, mỗi tội không phải là Thành Dương tiểu ngọt O của chúng ta! 】
Lầu 57: [Đù, hóa ra Bé ếch nhảy là do Mạnh Phiên hát à. Thảo nào hôm đại hội thể thao cả nhất ban lại hát bài này như điên. 】
Lầu 58: 【 Lầu trên đừng nói nữa, nhắc lại đây vẫn còn ám ảnh nè, đám trung khuyển nhất ban kia làm tui cười ỉa. 】
Lầu 59: 【 Hừ, Thành Dương cái rắm, tiểu ngọt O vĩnh viễn là thần của Thất Trung chúng tôi! 】
...
Phí Chuẩn thản nhiên liếc nhìn, thoát ra, nhấp vào một bài đăng khác.
Một bài đăng khác, ban đầu không nổi tiếng lắm, có lẽ đã được đào lại sau khi bài đăng của Triệu Nghĩa An trở nên phổ biến. Nó được gửi bởi một học sinh ở tòa nhà ký túc xá Omega vào tối hôm qua, chính Mạnh Phiên đã giúp Tiểu Đào và nói với tất cả những người trong ký túc xá phải chú ý đến sự an toàn, còn bày tỏ cái nhìn mới của họ đối với Mạnh Phiên.
Lầu 7: [Có người nói, Mạnh Phiên luôn chăm sóc Omega, từ chuyện của La Lập Hào lúc mới đi học thì có thể thấy, nhưng đáng tiếc Hạ Dương lại là một con sói mắt trắng. 】
Lầu 8: [Tui cũng vậy! Tui đã từng hâm mộ ghen tị với Mạnh Phiên! Tui thấy cậu ấy vừa xinh đẹp, học hành cũng tốt ... ạch ... Làm thế nào tui xứng đáng để nói những câu như thế chứ... Dù sao thì, tui tuyên bố đã thích cậu ấy từ tối qua rồi nhá, cậu ấy thực sự rất chi là tốt! 】
Lầu 9: [Ahhhhhhhh! Tui không cho phép ai lại không biết Thất Trung đệ nhất tiểu ngọt O này nha! Cho dù là đồng tính, tui cũng muốn hẹn hò với cậu ấy! 】
...
Phí Chuẩn xem xong bỗng thấy trong lòng được an ủi hơn rất nhiều, so với chính mình được yêu thích còn cao hứng hơn.
Mạnh Phiên thấy anh đang xem topic, cũng không thò lại gần xem, chỉ hỏi một câu: "Vụ tối qua thế nào, có kết quả chưa?"
Phí Chuẩn gật đầu: "Ném vào đồn cảnh sát. Mấy nhà bọn anh đều đang gây áp lực với hắn ta, nhà họ Mao không thể đưa hắn ra ngoài. Khẳng định có thể ấn theo luật mà xử, em yên tâm."
Như vậy là tốt nhất.
Mạnh Phiên thở dài, nhìn những văn tự cổ đại trên sách ngữ văn, như đi vào cõi thần tiên.
Thế giới này là như vậy, người giàu có thể muốn làm gì thì làm, người bình thường bị ức hiếp, việc định tội người giàu quá khó khăn. Cho nên, như vậy là tốt nhất, dùng ma pháp đánh bại ma