Editor: Chentranho
Truyện edit được đăng tại dembuon.vn và truyenwiki1.com chentranho
Dù sự dây dưa của Từ Trạch cùng mẹ hắn đều bị Mạnh Phiên ngăn cản nhưng vẫn làm Phí Chuẩn thấy không quá thoải mái.
Anh không thể không thừa nhận môn đăng hộ đối là quan niệm của đại bộ phận nhiều người, cũng là trải nghiệm của vô số người, anh có chút lo sợ Mạnh Phiên nghe nhiều những lời này, trong lòng cũng sẽ có điều cố kỵ, sẽ làm tổn thương tình cảm của hai người.
Sau tất cả, kinh nghiệm của Mạnh Dĩnh chính là một bài học xương máu cho họ.
Phí Chuẩn cảm thấy gia đình mình tuyệt đối không giống Triệu gia, anh nóng lòng muốn cho Mạnh Phiên một chút đảm bảo để Mạnh Phiên có thể yên tâm cùng anh ở bên nhau.
Trong vài ngày qua, Phí Chuẩn bởi vì chuyện này mà lo âu không ít, tình yêu đối với Mạnh Phiên so với dĩ vãng lại trở nên ngày càng lớn hơn. Anh thậm chí còn cảm thấy tin tức tố của mình gần đây không được ổn định, có một loại hận không thể đem Mạnh Phiên hung hăng xoa xoa ôm ôm vào trong lòng ngực hoàn toàn đánh dấu, cùng xúc động muốn chiếm hữu.
Tất nhiên, điều này là không nên, anh vẫn phải khắc chế.
Mạnh Phiên cũng cảm thấy gần đây Phí Chuẩn thực sự rất dính người, dính người đến nỗi làm cậu yêu thích đến không nỡ buông tay. Trong lớp cũng nhất quyết phải nắm tay cậu, khiến cậu vừa sợ giáo viên phát hiện, vừa thầm ngọt ngào.
Nhưng mà, ngọt ngào thì ngọt ngào, sắp đến kỳ thi tháng nên cậu vẫn phải gấp rút ôn tập, cứ mãi như thế này thì không thể được, yêu đương thật sự làm người ta muốn ngừng mà không được, còn rất dễ bị phân tâm.
Tối hôm đó, khi Phí Chuẩn trở về nhà, anh nghe thấy anh cả của mình đang nói chuyện điện thoại với bố mẹ, nói đến chuyện của Lăng Di.
Phí Chuẩn đứng ở một bên, cũng ngo ngoe rục rịch muốn cùng cha mẹ nhắc đến Mạnh Phiên. Nhưng mà, Phí Thừa vừa nói đến Lăng Di liền rất chi là kích động, ngày thường rõ ràng nói cũng không nhiều lắm, cùng cha mẹ gọi điện thoại cũng chỉ là ít ỏi vài ba câu liền cúp máy, lần này nói chuyện phiếm lại kéo đến nửa giờ, lời trong lời ngoài đều là Lăng Di, cưỡng chế cho cha mẹ ăn cẩu lương.
Phí Chuẩn lo lắng, nháy mắt điên cuồng với anh cả mình.
Phí Thừa liếc nhìn anh, mãi mới nhận ra, nói: "À đúng rồi, Tiểu Chuẩn cũng có người trong lòng, ba mẹ nếu Tết tây trở về, liền cùng nhau gặp mặt đi."
Đầu bên kia không biết nói cái gì, không thêm nổi hai câu Phí Thừa liền cúp điện thoại.
Phí Chuẩn:......
Dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì mà ảnh thao thao bất tuyệt về vợ ảnh hơn nửa giờ, mà đến Omega nhỏ của anh thì được đúng có một câu?
"Ba mẹ đang xếp hàng tại điểm du lịch, đến lượt rồi nên cúp máy." Phí Thừa nhìn ra em trai có vẻ khá bất bình liền giải thích.
Phí Chuẩn:......
"Tết tây ba mẹ sẽ về?"
"Đúng vậy, đến lúc đó anh mang theo Lăng Di, em mang theo Tiểu Phiên, chúng ta người một nhà chỉnh chỉnh tề tề ăn một bữa cơm."
Còn hơn nửa tháng nữa mới đến ngày Tết, Phí Chuẩn thở phào nhẹ nhõm gật đầu. Gặp nhau thì tốt, gặp bố mẹ rồi thì Mạnh Phiên sẽ không cần lại băn khoăn người khác nói môn đăng hộ đối cái gì, ba mẹ khẳng định sẽ thích em ấy.
Trở lại phòng, Phí Chuẩn gửi một tin nhắn cho Mạnh Phiên, đề cập đến cuộc gặp gỡ với cha mẹ anh vào ngày đầu năm mới, nhưng Mạnh Phiên ở đầu dây bên kia mãi vẫn không trả lời.
Vào lúc này, Mạnh Phiên còn đang điên cuồng xoát đề trong phòng khách ký túc xá.
Ban ngày yêu đương quá ngọt ngào, chỉ có mỗi ôm ấp hôn hôn một cái mà đã mất rất nhiều thời gian, lúc khác đầu óc cậu cũng toàn là Phí Chuẩn, hiện tại thừa dịp đêm khuya thanh vắng, nắm chặt thời cơ đixoát đề, nhanh chóng bổ túc thêm kiến thức.
Sau khi hoàn thành bài tập hơn nửa tiếng, Mạnh Phiên trở về ký túc xá tắm rửa, khi nằm trên giường, theo thường lệ muốn cùng Phí Chuẩn nói một câu ngủ ngon, lúc này mới thấy được tin nhắn Phí Chuẩn phát tới, sửng sốt một chút.
Gặp mặt ba mẹ ...
Mạnh Phiên đang nằm, trong lòng bỗng nhiên bang bang nhảy dựng lên, người còn chưa có thấy, nhưng chỉ mới nghe Phí Chuẩn nói như vậy cậu đã mạc danh khẩn trương hẳn lên.
Sau khi nghe Phí Chuẩn kể về cha mẹ của mình, cùng với gia giáo của Phí Thừa và Phí Chuẩn, Mạnh Phiên tin rằng cha mẹ Phí hẳn phải là những người lớn tuổi dễ ở chung. Cậu cũng tin rằng mối quan hệ giữa cậu và Phí Chuẩn sẽ không bị ảnh hưởng bởi quan niệm môn đăng hộ đối.
Nhưng dù vậy, Mạnh Phiên vẫn cảm thấy hơi bối rối khi đi gặp trưởng bối trên danh nghĩa là đối tượng yêu đương, hơn nữa vẫn còn là học sinh, Mạnh Phiên vẫn như cũ cảm thấy có chút hoảng, hơi sợ, sợ... hơi quá sớm, cũng sợ chính mình không đủ ưu tú.
Nhưng Mạnh Phiên không muốn rút lui, Phí Chuẩn muốn đưa cậu về gặp bố mẹ anh. Có thể thấy được anh rất nghiêm túc, có thể thấy được anh đối với tương lai bọn họ là có kế hoạch, cậu trừ bỏ khẩn trương, trong lòng rốt cuộc cũng chỉ còn lại vui sướng ngọt ngào, không muốn bỏ lỡ.
Loay hoay một hồi, Mạnh Phiên trả lời: [À, vẫn còn sớm, sau kỳ kiểm tra hàng tháng hãy nói được không? 】
Mạnh Phiên bây giờ tràn đầy suy nghĩ về việc gặp bố mẹ của Phí Chuẩn, kết quả kỳ thi hàng tháng lần này của cậu nhất định phải thật tốt! Nếu kỳ thi hàng tháng còn không tốt, thì cậu có thể lấy cái tự tin gì đi gặp bố mẹ người ta chứ?
Là một học sinh, điểm số là sự tự tin duy nhất của cậu.
Phí Chuẩn vẫn luôn chờ đợi,, anh biết rằng Mạnh Phiên không bật Internet mọi lúc, nhưng cậu ấy chắc chắn sẽ nói lời chúc ngủ ngon với anh trước khi đi ngủ, nhất định sẽ nhìn thấy tin nhắn.
Cõi lòng anh tràn đầy chờ mong mà chờ mà đợi, chờ tới được câu trả lời này, trong lòng mạc danh lộp bộp một chút, cảm giác như Mạnh Phiên không phải đặc biệt vui vẻ.
Có phải hay không tiến triển quá nhanh? Quá sớm để gặp phụ huynh? Gây áp lực cho Mạnh Phiên?
Phí Chuẩn không muốn tạo áp lực cho cậu, trả lời【 Được, không cần nóng nảy, đừng lo lắng, vạn sự đã có anh. 】
Mạnh Phiên: 【Kkhông lo lắng, hì hì, đi ngủ sớm một chút đi, ngủ ngon. 】
Phí Chuẩn đáp ngủ ngon, nhưng lại chậm chạp không thể ngủ, trong đầu đều là lỡ Mạnh Phiên không muốn gặp cha mẹ mình thì phải làm sao bây giờ? Hoặc là nếu Mạnh Phiên bằng lòng gặp, đến lúc đó có thể hay không làm Mạnh Phiên cảm thấy có áp lực, anh nên làm thế nào để hóa giải vấn đề này.
Anh có phải đã quá sốt ruột rồi hay không?
Lo sợ Mạnh Phiên sẽ bị áp lực, Phí Chuẩn đã vội vàng đến trường từ sáng sớm, muốn nói chuyện trực tiếp với Mạnh Phiên về những suy nghĩ của anh, dỗ dành, đừng làm cậu ấy cảm thấy khó chịu. Nếu cảm thấy còn quá sớm để gặp cha mẹ, anh có thể đợi thêm chút nữa.
Tuy nhiên, khi anh đến lớp học, thứ đang chờ anh là một mẩu giấy ghi chú, và Mạnh Phiên, người đã ngồi ở cửa sau lớp từ sớm rồi...
[Vài ngày nữa là đến kỳ thi tháng, chúng ta phải gấp rút ôn tập, hai ngày này em sẽ đi bế quan, chúng ta cùng nhau cố lên nha! 】
Phí Chuẩn:.....
Một tờ ghi chú nhỏ giống như đã từng quen biết, một hình ảnh giống như đã vô cùng quen thuộc ...
Mỗi lần Mạnh Phiên đi bế quan, giống như đều không phải chuyện gì tốt.
Lần trước cậu vì muốn giấu chuyện Triệu Côn Luân với anh. Lần trước nữa là cậu cảm thấy bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của anh ...
Lần này lại là lí do gì?
Hay là do tối hôm qua đề cập đến việc gặp ba mẹ quá nhanh, quá đường đột?
Đại não của Phí Chuẩn quay cuồng, anh thở dài, bước ra cửa sau, chỉ thấy Mạnh Phiên đã ở đó nhỏ giọng đọc bài, thập phần nghiêm túc.
"Sao vậy? Sao lại ngồi ở chỗ này? Có phải chuyện tối hôm qua anh nói khiến em bị áp lực không?"
Mạnh Phiên ôm sách, chớp chớp mắt.
Thực sự là có áp lực, cậu muốn thể hiện kết quả tốt nhất của mình để gặp bố mẹ của Phí Chuẩn, nhưng cậu không thể thừa nhận áp lực này trước mặt Phí Chuẩn, miễn cho Phí Chuẩn lại lo lắng cho cậu.
"Ửm...... Không có nha, em chính là chỉ muốn ôn tập thi tháng thôi."
Phí Chuẩn không quá tin, "Ngồi cùng anh thì bị