Lạc Nhiễm cảm thấy trời đất quay cuồng.
Y hít sâu một hơi, nỗ lực muốn chống người đứng dậy.
Nhưng không thể được......
Vừa nãy Tạ An Thành tự nhiên đưa nước cho y, Lạc Nhiễm tinh tường nhận thấy có gì đó không thích hợp nên đã từ chối.
Cả đêm nay y chưa ăn hay uống bất cứ thứ gì cả.
Tuy rằng không phải là phát tình, nhưng y cảm giác toàn thân không còn tí sức lực nào, không thể động đậy, đầu óc cũng có chút mơ mơ màng màng.
"Hạ......"
Lucas có khả năng đoán được chuyện gì đang xảy ra, hắn biết Lạc Nhiễm muốn nói gì, vừa đỡ y vừa ngắt lời: "Tôi biết, tôi đưa cậu đi tìm Hạ Chí."
Lạc Nhiễm gật đầu, thấp giọng nói: "Được......"
Sắc mặc của Lucas khá tệ. Lúc nào có vấn đề gì y luôn luôn nghĩ đến Hạ Chí.
Lạc Nhiễm vốn dĩ còn muốn nói cho hắn biết tối nay y chưa ăn uống nhưng đầu óc hiện tại rất hỗn loạn, không cách nào nói nên lời.
"Thượng tướng, tôi xin lỗi...... Lại gây thêm rắc rối cho anh rồi."
"Không sao, cậu không hề rắc rối." Lucas gạt đi, lời này của y khiến hắn thấy chướng tai. Lạc Nhiễm ban đầu chỉ thấy hơi mệt, nhưng lát sau thân thể dần dần thân nóng lên.
Kỳ phát tình của y vừa kết thúc, làm sao bây giờ......?
Trong tình trạng có nguy cơ trở lại thời kì kia, Lạc Nhiễm cố gắng chịu đựng, áp chế tin tức tố, không để nó tràn ra ngoài. Tin tức tố của Alpha có thể làm Omega trở nên hưng phấn, nhưng đó là khi Alpha cố ý làm vậy.
Hiện giờ tin tức tố vô ý trêи người Lucas thả ra ngược lại khiến y bình tĩnh hơn một chút, y dựa vào Lucas, đầu ngả lên vai hắn, mùi hương của cây thuốc lá đậm đặc bao quanh, kìm hãm được sự biến đổi trong cơ thể y.
"Thượng tướng, anh...... Trước tiên buông tôi ra đã." Lạc Nhiễm nói: "Để tôi dựa vào ghế đi."
Lucas nghiêm mặt không động đậy.
Tay chân Lạc Nhiễm giờ không có sức lực, Lucas giữ nguyên trạng thì y cũng không có cách nào nhúc nhích.
"Cậu đừng động." Lucas nói: "Yên lặng chờ chút."
Tâm tình của Lucas rất xấu, có người dám bỏ thuốc thư ký của hắn, mà y sau khi xảy ra chuyện vẫn không thèm nghĩ đến hắn. Trước đó, người này còn cùng Đại hoàng tử, Tạ An Thành khiêu vũ. Trong mắt y chỉ có mỗi công việc, nghĩ cho bản thân thì cũng nghĩ về công việc.
Con người này không có tình cảm sao?
Chẳng phải nói thích hắn à?
Giờ phút này Lạc Nhiễm không biết trong đầu Lucas đã vẽ ra trăm loại kịch bản, y vùi đầu vào vai Lucas, mơ hồ chịu không nổi sự dụ dỗ của tin tức tố, hé miệng cắn một cái lên bả vai của hắn.
Thơm quá.
Thật thoải mái.
Cả người Lucas cứng đờ.
Đệt.
Lucas khẽ cau mày, nhưng thấy Lạc Nhiễm dường như hơi nôn nóng, hắn đành vô thức đưa tay xoa nhẹ sau gáy y. Tay hắn phần lớn là kim loại, mặc dù đã cố gắng nhẹ nhàng giảm lực, thao tác vẫn hơi cứng nhắc, Lạc Nhiễm cảm giác được sự đơ cứng ấy, không thấy quá dễ chịu.
Nhưng lại khiến người khác an tâm.
Động tác trêи tay hắn không dừng lại, tùy tiện để Lạc Nhiễm cắn, dù sao hắn da dày thịt béo, cắn không có cảm giác đau là bao.
Lạc Nhiễm mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, sau mới chịu nhả ra.
Phi cơ lái yên ổn thẳng hướng ngoại ô thành phố, dừng lại trước căn nhà gỗ nhỏ của Hạ Chí. Dọc đường đi, Lucas vẫn ôm Lạc Nhiễm bằng tư thế cũ, không hề nghĩ đến việc đưa y nằm lên giường trêи phi cơ. Người trong ngực mềm mại nhẹ bẫng, nhắm mắt tựa vào vai của hắn, lông mi thanh mảnh, bộ dạng an tĩnh ôn nhu.
Y nói y thích hắn ......
Lucas ôm người trước mặt, trêи vai còn bị cắn một ngụm, bất tri bất giác bắt đầu tự hỏi.
Nói thật, Lucas lớn như vậy nhưng là lần đầu nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ tình cảm của bản thân.
Yêu đương với hắn chính là cực kì phiền phức, còn phải kết hôn, giả như có ngày nào đó hắn chết ở chiến trường chẳng phải càng phiền hơn sao. Hắn rũ mắt nhìn Lạc Nhiễm. Nếu hắn và y yêu nhau thì thế nào?
Lạc Nhiễm sẽ lộ ra cho hắn thấy một Lạc Nhiễm khác với vẻ ngoài chuyên nghiệp thường ngày sao?
Lạc Nhiễm có phải sẽ làm nũng với hắn? Y sẽ giận dỗi, sẽ cáu gắt chứ?
Lucas bỗng nhiên cực kì muốn nhìn thấy Lạc Nhiễm ngại ngùng e thẹn, thở gấp tức giận.
So với cái dáng vẻ chính mình có thể tự giải quyết mọi rắc rối và công việc của y, Lucas càng tò mò hơn, nếu y yêu đương có hay không đưa ra những yêu cầu vô lí, làm loạn với hắn?
"Tích —— tích ——"
Hệ thống nhắc nhở của phi cơ truyền đến âm thanh.
Bọn họ đã đến nơi.
......
Hạ Chí lần nữa gặp phải Lạc Nhiễm đang hôn mê, được ôm vào trong, ánh mắt anh trừng lớn nhìn chằm chằm, tóc tai dựng đứng.
"Lại, lại làm sao vậy?!"
Lucas bế Lạc Nhiễm đặt lên sô pha, nhàn nhạt liếc Hạ Chí nói: "Bị bỏ thuốc."
Hạ Chí nhìn qua Lucas.
Là một Omega, anh có thể nhạy bén cảm nhận được đối phương đang thả ra tin tức tố, tràn ngập áp bức và địch ý.
......Như thể hắn đang nhằm thẳng vào anh?
Có điều đây không phải là lúc rối rắm về chuyện này, Hạ Chí kéo ghế, di chuyển dụng cụ lại gần để kiểm tra thân thể cho Lạc Nhiễm.
"Cơ thể của Nhiễm Nhiễm không có việc gì nghiêm trọng, nhưng mà ......" Hạ Chí nhíu mày nói: "Nhưng mà những vấn đề khác thì không đơn giản."
Anh tiêm cho Lạc Nhiễm một vài ống thuốc, Lucas nhận ra bên trong có cả thuốc an thần.
Hạ Chí giải thích: "Nhiễm Nhiễm có thể là tiếp xúc với dạng sản phẩm gây nghiện nên mới như vậy."
Đáy mắt Lucas thoáng trở nên âm trầm.
Hạ Chí tiếp tục nói: "Thượng tướng yên tâm đi, cũng không phải nghiện thật sự, chỉ là thuốc dùng để " trợ hứng ", sẽ không gây nghiện."
"Thuốc này có thể trực tiếp làm người mất đi sức lực, Omega bị cưỡng ép phát tình, có điều chỉ nhắm vào Beta và Omega, đối với Alpha tinh thần lực mạnh mẽ sắc bén, sẽ không bị ảnh hưởng, thuốc có chất làm suy yếu.
Lạc Nhiễm bởi vì tin tức tố cấp 3S, có thể khống chế bản thân không phát tình, nếu cấp thấp, e rằng đã sớm ôm lấy Alpha cầu hoan rồi.
"Vấn đề là, loại thuốc kia đã bị cấm ở Đế Quốc, hiện tại chỉ có bọn tinh khấu dùng đến, dù sao thì nơi đó cũng là khoa nhi, trêи chiến hạm của chúng có không ít sản phẩm độc hại kiểu này
Nghe Hạ Chí nói xong Lucas liền hiểu rõ.
Thuốc chỉ cần thông qua việc Alpha tiếp xúc với Beta và Omega, hoặc hít phải khi truyền đi trong không khí đều có thể gây ra ảnh hưởng. Nếu nó xuất hiện ở trong buổi tiệc, sự thật chứng minh...... Có Alpha mang vào, sau đó Lạc Nhiễm đã tiếp xúc với kẻ đó. Rốt cuộc thì cũng không có mấy ai nghĩ đến khả năng này, ngay cả Lạc Nhiễm chưa chắc đã phòng ngờ.
Hạ Chí suy tư: "Đây không phải trọng điểm, mà là...... Vì sao lại có người lấy được đồ từ bọn tinh khấu? Là thủ đô giấu nội gián của tinh khấu, hay tinh khấu lén lút lẻn vào?"
Nhưng làm sao có thể, quân đội của Lucas vẫn luôn kiểm soát nghiêm ngặt, tất cả lối vào của Đế Quốc cũng như cửa khẩu đều có quân binh canh giữ, tinh khấu khó có khả năng trà trộn vào, mà có chẳng lẽ Lucas không chú ý thấy, hơn nữa gần đây Lạc Băng có người đến, cho nên càng cẩn thận hơn.
Trừ phi...... Có gián điệp.
Lucas sắc mặt u ám nói: "Có hơn một trọng điểm."
Ngoài ra ——xuất hiện người có ý đồ dùng thứ này lên người Lạc Nhiễm.
Hạ Chí bỗng cảm thấy không khí trong phòng có chút ngột ngạt, anh nhìn Lucas lặng im không tiếng động bên cạnh Lạc Nhiễm, lảng sang chuyện khác: "Nhiễm Nhiễm ngoại trừ mệt mỏi ra còn có triệu chứng nào khác không?"
"Mặt nóng bừng, hô hấp gấp gáp." Lucas nhíu mày: "Nhưng cậu ta không phải là Omega."
"À......" Con ngươi trong mắt Hạ Chí không ngừng xoay chuyển, mỉm cười: "Nhiễm Nhiễm bị dị ứng thuốc thôi, thứ này sẽ dẫn đến triệu chứng đó, toàn thân cậu ấy ửng đỏ lên đúng không?"
Lucas gật đầu.
"Cái đó......" Lucas hỏi: "Lúc trước khi cậu ấy phát tác chứng sợ không gian hẹp, cơ thể cũng nóng bừng lên như vậy."
"Đó là triệu chứng khó thở và căng thẳng, khi nào cậu ấy căng thẳng đều sẽ như vậy." Hạ Chí cười giả lả, trợn mắt nói dối.
"Anh có vẻ rất hiểu cậu ấy nhỉ." Lucas khẽ liếc Hạ Chí.
Trong lòng Hạ Chí hết sức kinh ngạc, Lucas này từ lúc bước chân vào cửa đã đánh đánh giá anh từ trêи xuống dưới, còn lộ ra vẻ mặt "Chính là loại này? Là kiểu như này á hả?" Hắn không ngại che giấu bộ dạng phòng bị và xét nét của mình.
Như kiểu sợ anh cướp Lạc thư ký của hắn đi không bằng.
Ý tứ khiêu khích.
Hạ Chí quyết định nhắc nhở cho con sư tử đang đổ hũ dấm chua này một chút, hiện tại anh còn có thể làm cha của hai người họ đấy, Hạ Chí nâng môi: "Thượng tướng, chúng ta trước đây đã từng gặp nhau, lúc đó cậu còn nhỏ, cậu còn nhớ không??"
Lucas gậy đầu, "Có."
Trước đây Hạ Chí và Thẩm Tây Lạc đều là tướng lĩnh tiền nhiệm, quân y của chú Lucas, đi theo họ đến nơi chinh chiến. Tuy rằng Lucas và hai người bác sĩ tiếp xúc không nhiều, nhưng hắn vẫn nhớ rõ.
Hai người đang tính tiếp tục câu chuyện, Lạc Nhiễm đã chậm rãi tỉnh lại, có chút hồ nghi nhìn quanh quất bốn phía.
"Hạ Hạ......?"
"À, đây." Hạ Chí xoa vai Lạc Nhiễm trấn an: "Cậu không......"
"Cậu không có việc gì cả!" Giọng nói của Lucas to rõ, như sấm vỗ bên tai.
Hạ Chí: "......"
Lạc Nhiễm hoảng sợ, quay đầu mới phát hiện ra Lucas cũng đang ở đây.
"Thượng tướng......"
Lạc Nhiễm từ sô pha chống người