Edit: Nynuvola
Mười, chín, tám......
Mười giây.
Thời gian nháy mắt trôi qua, thật sự là quá ít ỏi, quá nhanh chóng.
Lucas và Lạc Nhiễm có thể thấy trên đầu hai người xuất hiện ánh sáng màu đỏ.
Sáng sớm nay tinh khấu đã chôn mưa sao băng ngay đỉnh mỏ quặng, kíp nổ liên hoàn sẽ phá hủy và làm sụp đổ toàn bộ hang động.
"Lùi lại! Mọi người lùi lại!" Lucas nắm bộ đàm: "Mười giây nữa mưa sao băng sẽ dội xuống, không cần ham chiến, lùi lại!"
"Vâng!"
Trước khi đến đây, tất cả tướng sĩ đều đã bị sẵn sàng việc phải chống chọi với mưa sao băng, làm tốt giáo dục tư tưởng thậm chí chuẩn bị cho sự hy sinh, lúc này đây nghe thấy họ cũng không hề hoảng sợ, ngay ngắn đâu vào đấy rút lui và giam hãm tinh khấu lại.
Cơ giáp, phi cơ đều thiết lập xong xuôi, hiện giờ chỉ cần nhấn nút lập tức có thể nhanh chóng định vị lộ trình ngắn nhất để ra ngoài, đồng thời khởi động máy gia tốc.
Khi máy gia tốc được kích hoạt, cơ giáp và phi hành khí sẽ tạo thành vỏ sắt, bộ phận dư thừa tách rời chỉ còn lại phần lõi nhẹ gọn gàng linh hoạt phía bên trong, tiếp theo đó không tiếc tiêu hao động cơ để tiến vào chế độ quá tải, bắn đi.
Đây cũng phát minh và nghiên cứu mới nhất của Lucas và Đế Quốc.
Mưa sao băng nếu lại lần xuất hiện, Đế Quốc tất nhiên không thể ngồi yên đứng nhìn, phải nghĩ biện pháp đối phó.
Đại quân tới kịp, nhưng Lucas và Lạc Nhiễm thì không còn kịp rồi.
Bọn họ ở quá sâu trong mỏ quặng.
Liệp Hồ tăng tốc độ máy bay đến mức cao nhất, chạy thẳng vào một thông đạo.
Gã đang cố gắng hết sức có thể.
Trong khoảnh khắc khởi động mưa sao băng, kỳ thật Liệp Hồ không hoàn toàn cố chấp với việc bỏ trốn.
Mười giây qua đi, có ra bên ngoài cũng bị quân Đế Quốc chặn lại.
Lucas nhìn chằm chằm Lạc Nhiễm không rời.
Cảnh tượng này phảng phất trùng lặp với hình ảnh nhiều năm trước.
Năm đó hắn cứ như vậy mà nhìn Alton.
Đều là người mà hắn quý trọng nhất.
"Thượng tướng, Thượng tướng." Lạc Nhiễm đã di chuyển từ phi cơ sang hùng sư, ngồi bên cạnh hắn, siết tay Lucas thật chặt nói: "Không sao cả, chúng ta cùng nhau đối mặt, sống chết có nhau!"
Lucas có thể cảm giác được tin tức tố bạch trà trên người Lạc Nhiễm ào ra ngập tràn, xoa dịu những xao động của hắn.
Lạc Nhiễm kiên định nói: "Em nguyện ý đồng sinh cộng tử cùng Thượng tướng, có thể chết bên ngài cũng không hề nuối tiếc!"
Chỉ cần không phải sinh ly tử biệt.
Chỉ cần ở bên cạnh nhau, chẳng có gì phải sợ hãi cả.
Lucas sững sờ, đáp: "Ừm."
Lạc Nhiễm là bạn đời của hắn, không đơn thuần là người hắn phải bảo vệ, y và hắn bình đẳng với nhau, Lạc thư ký đồng dạng cũng có thể bảo vệ hắn.
Tuy rằng động tác của Lạc Nhiễm và Lucas rất nhanh gọn, tất cả xảy ra chỉ như cái búng tay, nhưng lúc này đây thời gian đã trôi qua năm giây.
Chỉ còn lại năm giây!
Lucas lạnh lùng nói: "Đi xuống!"
Không còn khả năng lao lên trên nữa, mặc dù tiến vào chế độ quá tải, nhưng hùng sư vẫn không thể thoát ra ngoài.
Trong thời khắc nguy nan nhất, người làm lãnh đạo như Lucas phải đảm nhận trách nhiệm ra lệnh cho toàn quân, hiện tại hùng sư đang ở dưới lòng đất, căn bản không kịp.
Mưa sao băng chôn trên đỉnh mỏ quặng, vậy nên...... Nếu bọn họ càng đào sâu xuống dưới, thẳng hướng đó mà đi!
"Vâng!"
Lạc Nhiễm thiết lập liên kết tinh thần lực với Lucas, điều khiển hùng sư tiếp tục đi sâu xuống lòng đất.
Ba......
Lucas không bỏ cuộc, để hùng sư tháo rớt tấm sắt bên ngoài.
Bọn họ đang đâm sâu vào lòng đất, tuy rằng kéo giãn khoảng cách có thể khiến đất đá và thổ nhưỡng ngăn cản lửa đạn và vụ nổ của mưa sao băng, nhưng bọn họ phải đối mặt với sự sụp đổ và sức nặng khi hầm mỏ sập xuống.
Hùng sư kiên cố trở thành con át chủ bài lớn nhất lúc này.
Hai......
Một!
Rầm ————
Mưa sao băng giáng xuống.
Toàn bộ mỏ quặng đều đổ sập, mang theo ngọn lửa mãnh liệt.
Tay Lucas đan xiết lấy bàn tay Lạc Nhiễm, không hề sợ hãi thẳng tiến lòng đất tối đen.
Bọn họ có thể cảm giác được hùng sư dần xượt qua đá vụn sạt lở, những tảng đá lớn không ngừng đuổi theo, cả hai phải vật lộn với trọng lực.
Cửa kính trên người hùng sư vì áp lực và va đập mà bắt đầu tạo thành khe nứt. Lạc Nhiễm nhận thấy toàn bộ hùng sư đều liên tục rung lắc vì dao động, một tay y bám chắc cần điều khiển, tay còn lại bảo vệ bụng của mình. Cố gắng để bản thân không ngả nghiêng chạm vào chỗ khác.
Nhưng cho dù như vậy, khuỷu tay và đầu y vẫn bị thương do xước vỡ ghim vào người.
Lucas lập tức kéo Lạc Nhiễm vùi trong lồng ngực mình, ôm thật chặt thật siết.
Cabin lay chuyển dữ dội đến mức khó nhìn rõ khuôn mặt đối phương, đầu óc choáng váng rối loạn, nhưng khi y dựa vào lòng hắn, có thể cảm giác được đôi tay rắc chắc mạnh mẽ vòng qua eo y.
Sau đó, đất đá trên đầu bọn họ bắt đầu sụp xuống, ánh lửa bao trùm tất cả.
Lucas hạ thấp giọng: "Nhiễm Nhiễm, tôi yêu em."
"Em cũng vậy." Lạc Nhiễm nói: "Lucas, em yêu anh."
Hùng sư bị những thứ kia rơi xuống đầu phủ lấp hết thảy, có lẽ hùng sư đủ kiên cố cho họ sống sót, hoặc có lẽ sẽ bị thương nặng, mà cũng có thể sẽ chết.
Nhưng cả hai đã không còn sợ hãi.
Chi ——!
Nhưng đúng vào lúc này, Lạc Nhiễm mơ hồ thấy đằng trước có thứ gì đó xông ra, hất trúng hùng sư, toàn bộ cơ thể to lớn của nó che chắn cho hùng sư.
Lạc Nhiễm trợn to mắt.
Kia không phải là...... Trùng mẹ sao?
Trên đầu vang lên từng tiếng nổ "Ầm ầm" cực lớn, nhưng y không nhìn rõ cái gì, phía ngoài cửa sổ đều là thân hình của trùng mẹ.
Con sâu dùng cơ thể to lớn của nó để bảo vệ bọn họ.
Nó tồn tại chung với dung nham dưới lòng đất quanh năm, không sợ lửa thiêu. Nhưng lớp vỏ giáp cứng rắn của nó cũng không thể chịu đựng được trọng lượng của toàn bộ mỏ quặng khi sụp xuống. Đôi chân của trùng mẹ từ từ trượt dần, như đang cố hết sức, tựa hồ người mẹ kiên trì che chở cho 'đứa con' của mình, thực hiện trách nhiệm của chủng tộc.
Thân hình của trùng mẹ dần dần bị đè ép xuống, đồng thời tạo áp lực lên hùng sư, khiến không gian của Lạc Nhiễm và Lucas ngày càng nhỏ hẹp.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, siết chặt tay.
"Em có thể chứ?" Lucas nhẹ giọng hỏi: "Có thể gây tổn thương đến tinh thần lực của em."
Lúc trước ở trang viên hoa tử đằng, chính hắn đã tạo thành vết thương tinh thần cho y.
Điều này vẫn luôn canh cánh trong lòng Lucas.
Nhưng hiện tại hắn phải cùng Lạc Nhiễm tiến hành liên kết tinh thần mới có thể chế tạo một lá chắn tinh thần lực bảo vệ cho họ và trùng mẹ.
Đây hẳn là một nhiệm vụ bất khả thi, nhưng Lucas là 3S, còn Lạc Nhiễm đã tiến hóa mức cao hơn 3S, cũng từng thành công làm qua, mặc dù đó mới chỉ xuất phát từ cá nhân mỗi người.
"Thử xem sao."
Lạc Nhiễm cười: "Nếu xảy ra chuyện gì, chúng ta cùng lắm thì...... Gặp nhau ở căn nhà gỗ nhỏ."
"Được."
Oành ————
Mỏ quặng rốt cuộc đã sụp đổ hoàn toàn, đúng vào lúc này, một lá chắn trong suốt từ dưới đất căng lên.
Là một vật thể được hình thành dựa trên sức mạnh tinh thần lực, bao trùm phân nửa khu mỏ, phát ra ánh sáng thuần khiết.
"Kỳ tích......!" Vương Thu Dương đứng ngoài quặng, trợn to mắt.
"Cứ như phép màu ấy!"
Sao có thể có như vậy...... Một vật thể khổng lồ bằng tinh thần lực?
Lạc Nhiễm và Lucas cũng quá nghịch thiên rồi......!
Tuy rằng các tướng sĩ đã chiến thắng trận chiến, nhưng sĩ khí trong quân rất thấp, mọi người đều vây xung quanh quặng mỏ, không ai nói gì cũng cũng không ai muốn rời đi.
Vương Thu Dương, Lạc Tinh Nguyên, Mục Viễn và mấy phó tướng khác thậm chí còn chưa hồi phục tinh thần, đầu óc ngây cả ra.
Thượng tướng và thư ký vẫn đang ở bên trong.
Không thể thoát ra ngoài được.
Tốt xấu không rõ, chỉ có thể nghe thấy những tiếng vang vọng từ bên trong truyền ra đến.
Mãi tới khi hào quang kia xuất hiện.
Đế Quốc lúc này mới thật sự nghênh đón thắng lợi của bọn họ.
"Đế Quốc tất thắng! Đế Quốc tất thắng!"
"Thượng tướng tất thắng! Thượng tướng tất thắng ———"
Âm thanh hoan hô gần như xới tung cả bầu trời.
"Còn đứng đó thất thần nữa......!" Vương Thu Dương quay sang nói với đám đông đang hô hào: "Chuẩn bị! Đợi khi nào kết thúc sụt lún rồi chúng ta sẽ đi xuống cứu người!"
"Vâng!!"
......
......
—— xxxx ——
Ưʍ......
Lạc Nhiễm mơ thấy rất nhiều chuyện, giống như toàn bộ hồi ức cuộc đời vụt qua trong đầu.
Lần đầu tiên gặp Lucas, lần đầu cãi nhau...... Rất nhiều chuyện.
Sau đó Lạc Nhiễm tỉnh.
Y nằm trên giường, ngơ ngác nhìn trần nhà bằng gỗ.
Cái trần nhà này thật sự quá phục cổ, cho nên nhất thời Lạc Nhiễm thể nhận ra bản thân đang ở đâu.
Thơm quá......
Là mùi hoa.
Y chớp chớp mắt, nghiêng người chống giường đệm ngồi dậy.
Lạc Nhiễm cứng đờ cả người.
Y đang nằm