Cậu nằm trên giường, ánh mắt trong sáng nhìn cái người đang đi đi lại lại trong phòng.
Anh đã tắm xong, cũng đã thay một bộ đồ thoải mái.
Dáng vẻ nghiêm cẩn trưởng thành đã không còn, không còn là con người tài giỏi cao ngạo tỏa sáng lúc ban ngày.
Anh lười biếng ngồi xuống ghế sofa, ngả người dựa hẳn vào ghế, lấy điện thoại ra kiểm tra email một chút.
Nhận ra có ánh mắt không che giấu nhìn mình chằm chằm, anh ngước lên một chút liền bắt gặp ánh mắt cậu.
Vật nhỏ không tự chủ chui vào chăn trốn mất.
Nằm trong chăn lẩm bẩm gì đó lại không nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cậu tò mò mở chăn ra
"Nhìn lén xong thì trốn đi giả bộ ngủ" Khuôn mặt đẹp đẽ của anh phóng to ngay trước mắt cậu
"Woa..." Cậu hết hồn chim én mà la lên thất thanh, cả người lùi lại mất một khoảng giường.
Không hề nghĩ được rằng anh lại đứng ngay trước mặt cậu như vậy
"Cẩn thận ngã" Anh túm lấy tay cậu kéo lại vừa ngồi xuống vừa nhìn vào khuôn mặt đã sớm đỏ ửng lên kia mà hỏi "Nói đi"
"Hả? Nói gì?" Cậu há miệng hỏi lại, vẻ ngây thơ hiện hết lên trên mặt
"Giả ngây? Tôi với cậu chưa tiếp xúc nhiều, cậu biết rõ tôi không thích omega nam tại sao lại nói thích?" Anh giữ chặt lấy tay cậu không cho cậu trốn, ánh mắt như muốn xuyên thủng một lỗ trên mặt cậu
"Tôi không biết...!Khi nhìn thấy anh lần đầu đã thấy thích rồi..." Cậu nhăn nhó, cúi đầu không dám nhìn thẳng mặt anh, càng cố gắng thoát khỏi hai tay của anh
"Cậu là thích tôi từ lần đầu gặp?" Anh nhìn cậu khóe môi nhếch lên, cảm thấy lời này lại giống như một lời giả dối mà trước đây anh đã nghe thấy rất nhiều lần
"Không phải là tiếng sét ái tình...!Mà giống như là...!Bạn đời định mệnh" Cậu càng cúi thấp đầu, lí nhí trong cổ họng từng chữ một
"Gì?" Anh có hơi ngạc nhiên khi nghe thấy lời cậu nói.
Không phải chưa từng nghe qua, chỉ là không thể tin được vào cái điều mà cậu vừa nói.
Ở thời đại này rồi, tiền bạc vật chất chính là thứ dẫn đầu xã hội, cho dù là tình yêu mặn nồng tới mức nào cũng sẽ bị tiền tài chi phối.
Nếu đã là bạn đời định mệnh thì khi gặp nhau chắc chắn sẽ nhận ra, sẽ yêu thương nhau, chung thủy với nhau suốt đời.
Anh chưa hề gặp được người nào khiến mình rung động ngay từ lần đầu, tất cả những người qua tay anh đều là từ con số 0 mà dần dần có hảo cảm.
Cho đến khi biết được bộ mặt giả dối của đám người đó, anh hoàn toàn đối mặt với điều giả dối đó, rồi bình thản hất cẳng đá bọn họ ra khỏi cuộc đời mình.
Cho nên, trước nay tình cảm của anh chỉ ở mức có hảo cảm, có tình chứ chưa có yêu.
"Bà tôi nói khi gặp được bạn đời định mệnh của mình thì giống như đã yêu thích từ lâu, tình cảm đến đột ngột nhưng không hề lạ lẫm.
Lúc đó khi nhìn gương mặt anh, tim tôi đã đập nhanh tới mức muốn chui ra khỏi lồng ngực rồi, muốn ngay lập tức ôm lấy anh thật chặt, vừa giống như tình cảm yêu thích ấy đã rất lâu đã rất sâu sắc đến mức muốn tràn ra lại giống như phải kiềm chế lại vì nó quá đột ngột, quá bất ngờ.
Nhưng vì anh nói không thích, nên tôi không dám...!Cho tới lúc mới nãy, khi ở ngoài ban công nhìn thấy mặt anh, cảm giác đó vẫn như vậy chỉ là tôi sợ quá nên..." Cậu thấy anh đột ngột thất thần nên giải thích cho anh nghe, chỉ là thấy anh mắt anh giống như mũi dao sắc nhọn hướng về phía mình liền không nói thêm gì nữa
"..." Anh im lặng nhìn cậu, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ
"Xin lỗi, nếu anh không thích...!Tôi sẽ không nói nữa, cũng không quấy rầy anh nữa" Cậu biết anh không thích cậu là omega nam, thất vọng nhiều một chút.
Cho dù có là bạn đời định mệnh của nhau hay không thì việc cậu là nam cũng quyết định tất cả đều không còn tốt đẹp.
Cảm thấy lực ở tay anh có chút buông lỏng, cậu rút hai tay lại nói nhỏ một câu sau đó quay đi hướng khác, nằm xuống vừa đắp vừa ôm lấy cái chăn.
Đôi mắt khẽ nhắm lại, mặc kệ người đang ngồi bên cạnh kia.
"..." Anh cứng họng, không biết phải chất vấn cậu điều gì tiếp theo.
Nghĩ đi nghĩ lại thì những kẻ giả dối kia khi được chất vấn đều có bộ dạng bối rối, ngay lập tức thể hiện tình cảm của mình với anh đều là thật lòng, sao vật nhỏ trước mắt này lại hành động khác hoàn toàn vậy, không chứng minh cũng không biểu hiện, ngược lại còn tránh né là muốn làm sao?
Anh khẽ thở dài nhìn đụn chăn với cái đầu nhỏ đang ngọ nguậy kia, từ lúc gặp lại vật nhỏ này, đầu óc anh hoàn toàn rơi vào trạng thái hiệu suất tăng cao.
Hết tội lỗi, thương hại, lo lắng, rồi ngạc nhiên giờ lại thêm nghi ngờ, mâu thuẫn mọi thứ...!cậu ta có siêu năng lực điều khiển tâm trí hay sao? Bất quá, những cảm xúc này khiến anh cảm thấy thật chân thực thật sống động.
Chỉ tiếc là...
...
Trước khi bước vào thư phòng của ông, Bạch Xuyên bước ra nhìn anh mỉm cười cợt nhả rồi vỗ vỗ vai anh giống như động viên lại giống như chia buồn...
"Bởi vì tờ giấy đăng ký kết hôn giữa mày và Mặc Mặc không có chút hiệu lực nào thế nên ông quyết định rồi.
Ông sẽ giao Mặc Mặc cho A Xuyên.
A Xuyên không hề ghét omega nam, mà Mặc Mặc cũng không xa cách với nó.
Ông từ lức thấy hai đứa nó nói chuyện với nhau đều rất hợp, rất đẹp đôi.
Mày thấy sao?" Ông nội ung dung nhàn nhã ngồi trên ghế xoay, nhìn người đang đứng cách mình một cái bàn
"Con không đồng ý...!Rõ ràng bắt ép con đăng ký kết hôn với cậu ta cho bằng được, bây giờ nói không có hiệu lực liền không có hiệu lực, còn tìm được người thay thế luôn rồi, sao có thể chỉ đơn giản như