"Boss, anh làm ơn giải quyết hậu quả mà anh gây ra giùm tôi đi.
Cái cô Hướng tiểu thư đó cứ tới tìm anh làm tôi phải tiếp cô ta phát phiền rồi nè" Tôn Thanh Thanh mở cửa bước vào nói với anh bằng giọng phẫn nộ sau khi đã đuổi được cái âm hồn ngàn năm không tan kia đi
"Vậy cô cứ giúp tôi tiếp cô ta đi, uống trà với cô ta cả ngày cũng được, đừng có tới làm phiền tôi và Sơ Mặc là được" Bạch Vũ ngồi xuống ghế xoay của mình bình thản mà nói
"Chỉ một lúc thôi mà đã hết hai bình trà của tôi rồi, anh muốn tôi uống trà thay cơm à?" Tôn Thanh Thanh quẫn bách nói, một tay đưa tài liệu một tay đưa chiếc máy tính bảng cho anh xem
Bạch Vũ nhìn người trong màn hình nhíu mày "Ai đây? Cố Trường Lạc...? Cô có ý gì?"
"Anh ta được chủ tịch cử đến giám sát kế hoạch dự án mới mà lúc trước chúng ta đã đàm phán thông qua...!Có thể do tôi nghĩ nhiều nhưng anh ta chắc chắn có mục đích gì đó" Tôn Thanh Thanh
"Hử, mặc kệ là có kế hoạch gì, anh ta sẽ không làm được gì tổn hại tới tổng công ty" Bạch Vũ ngược lại vẫn rất bình thản ngả người dựa vào ghế kiêu ngạo mà nói
"Anh biết trước rồi sao?" Tôn Thanh Thanh cũng không ngạc nhiên lắm khi thấy sếp mình bình tĩnh đến vậy.
"Tôi nghĩ có lẽ anh ta cảm thấy bất bình khi mà Sơ Mặc lại được gả cho tôi chăng." Bạch Vũ nhếch môi, lại nhìn vào màn hình máy tính của mình thái độ lãnh đạm, cao ngạo
"Dù sao thì nếu sếp biết rồi vậy cũng dễ để xử lý hắn ta hơn" Tôn Thanh Thanh thừa hiểu tính cách của Bạch Vũ, chỉ cần trước mặt anh có một biểu cảm, một hành động bất thường đều gợi lên sự nghi ngờ từ anh.
Bởi vì không ai có thể qua mắt được Bạch Vũ cho nên anh mới được ông nội Bạch yêu quý, coi trọng.
"Hắn ta đã được đưa về đây chưa?" Bạch Vũ chợt nghiêm túc nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo mang theo tàn nhẫn cùng sát khí khiến cho Tôn Thanh Thanh lạnh gáy
"Đến rồi.
Chắc giờ này cũng đã gặp chủ tịch rồi.
Anh có muốn xem qua thông tin của hắn ta không?" Tôn Thanh Thanh đứng dậy với lấy chiếc ipad đã đưa cho anh lúc trước, ngón tay thon dài nhanh nhẹn thao tác trên màn hình.
Không tới một phút sau, tất cả thông tin của người mà Bạch Vũ hỏi đến đều hiện ra.
"Lúc bọn chúng ra tay đánh Sơ Mặc có quay video lại, cô có lấy được không?" Bạch Vũ chưa vội xem thông tin của kẻ đó, tiếp tục hỏi cô, thần sắc vẫn giống như núi băng nghìn năm không đổi.
"Đã lấy được.
Video mà tôi quay lại tất cả mấy tên đó đem cho cảnh sát làm chứng cứ, còn bản mà bọn chúng quay lại thì là cảnh một mình kẻ đó đánh phu nhân, tôi đã gửi qua cho anh rồi" Tôn Thanh Thanh nghiên chỉnh thành thật đáp lời anh
"Gửi cho ông nội một bản.
Để ông nội xử lý hắn đi.
Tôi còn phải về ăn cơm Sơ Mặc nấu, không có rảnh" Bạch Vũ biết thư ký của mình làm việc cẩn thận nên không hỏi thêm gì, lập tức đổi về trạng thái thoải mái hơn, còn ngả ngớn mà nói đùa với Tôn Thanh Thanh
"Biết rồi biết rồi" Tôn Thanh Thanh không muốn nghe tiếp câu chuyện đời sống riêng tư lộn xộn của sếp mình nên cô đứng dậy ra khỏi phòng, trước đó còn quay lại nói với anh thêm một câu "Chuyện của Hướng Hương Vãn, tôi muốn tăng lương"
Bạch Vũ nghe thấy hai chữ tăng lương liền ngán ngẩm, không biết cô Tôn Thanh Thanh đó là thư ký hay là má của anh nữa, gì mà cứ đòi tăng lương miết hà"
...
"Ông chủ, hắn ta tỉnh rồi"
"Đi, đi gặp hắn"
Ông cùng hai vệ sĩ của mình chậm rãi đi qua một hành lang nhỏ và tối, cuối hành