Suy nghĩ vặn vẹo gì thế này?
Tay Tang Tửu run lên, cà vạt tuột khỏi tay, cô yếu ớt bắt lấy nhưng không bắt được cà vạt mà chỉ bắt được không khí.
Ôn Quý Từ vươn tay ra, cà vạt dễ dàng nằm trong tay anh, không tốn chút sức.
Tang Tửu bỗng ngẩng đầu, không chạm phải anh, chỉ là khoảng cách giữa hai người chợt gần lại, mùi hương trên cơ thể người đàn ông như tuyết rơi buổi tinh mơ.
Anh bỗng bật cười: “Không biết thắt? Cần anh dạy em?”
Tang Tửu không lên tiếng, Ôn Quý Từ thong thả thắt cà vạt ngay trước mặt cô, không chút né tránh, cũng chẳng hề kiêng dè.
“Nhìn kỹ nhé, sau này Tang Tửu của nhà ta còn phải thắt cho bạn trai nữa.”
Giọng Ôn Quý Từ rất tự nhiên, khiến Tang Tửu cảm thấy suy nghĩ vừa rồi của mình quá tội lỗi.
Cô vừa nghĩ gì vậy chứ, những lời của bà nội hôm qua đều là những lời nói trong lúc không tỉnh táo, hoàn toàn không phải thật.
Ôn Quý Từ đâu có để tâm những lời đó, là cô nghĩ nhiều rồi.
Tang Tửu nhìn chằm chằm vào ngón tay đang thắt cà vạt của Ôn Quý Từ, cô bất giác thất thần, Ôn Quý Từ đảo mắt nhìn mặt cô.
“Đang nghĩ gì vậy?”
Tang Tửu như hoàn hồn từ cơn mơ, điều chỉnh lại tâm trạng: “Anh đi đường cẩn thận, nhớ liên lạc với em.”
Nụ cười vẫn rạng rỡ như trước, những suy nghĩ cuồn cuộn sớm đã không còn nữa.
Đợi Ôn Quý Từ đi, Tang Tửu cũng đến đoàn phim, quay cảnh cuối của cô.
Từ khi cô bị thương quay lại, lịch quay đoàn phim sắp xếp cho cô tự do nhàn nhã hệt như kỳ nghỉ.
Tang Tửu đề nghị bắt kịp tiến độ, nhưng từ nhà sản xuất cho đến đạo diễn đều cật lực khuyên ngăn, cô cũng đành nghe theo họ luôn.
Quay xong, Tang Tửu được nhân viên công tác của đoàn phim kéo đi, ăn mừng đơn giản ở phim trường.
Lâu Nguyệt đến thăm Tang Tửu quay phim, là bạn thân của cô nên cũng nhận được sự chào đón nồng nhiệt trong đoàn.
Cổ Sa có hoạt động nên hôm nay không thể đến phim trường, quản lý của cô ta đã tặng quà đóng máy cho Tang Tửu, bày tỏ sau này liên lạc nhiều hơn.
Có thể là đạo diễn uống nhiều rượu nên lặng lẽ nói với Tang Tửu: “Tang Tửu, lúc đầu tôi cảm thấy có thể cô chỉ là một bình hoa thôi, không ngờ cô có thể diễn tốt như vậy.”
Tang Tửu: “…”
Nhà sản xuất và phó đạo diễn cũng ở bên cạnh lải nhải, dùng từ thịnh hành của giới trẻ, chúc cô sau này đi trên con đường hoa gì gì đó.
Tang Tửu vừa nghe vừa gật đầu, để ý đến một ánh mắt.
Tang Tửu nhìn sang hướng đó, Tông Ngộ đứng cách đó không xa, thấy cô nhìn sang, anh ta chỉ nâng ly rượu từ xa.
Tông Ngộ không đi tới, hờ hững nhìn cô, không biết anh ta đang nghĩ gì.
Cho dù không biết nguyên nhân hậu quả, nhưng Tang Tửu có thể cảm nhận được, vì chuyện chương trình tạp kỹ kia mà dường như giữa hai người dựng lên một vách ngăn.
Tiệc đóng máy cho Tang Tửu kết thúc, ra khỏi phim trường thì đã là buổi tối.
Lâu Nguyệt quan sát rất lâu, muốn tìm Tang Tửu nói chuyện nhưng bất lực vì người vây quanh cô quá đông, mãi cũng không có được cơ hội.
“Mau nhìn xem tớ lấy được cái gì này!” Lâu Nguyệt vừa ra khỏi phim trường đã phấn khích khó mà kiềm chế được: “Vé concert của Tông Ngộ, còn là khu VIP đấy!”
Tang Tửu: “Chẳng phải cậu nói không giành được à?”
“Đây là Tông Ngộ cho tớ, vừa mới cho thôi.” Lâu Nguyệt bày ra vẻ nài nỉ: “Làm ơn, ngày mai đi với tớ đi.”
“Trang Lan không rảnh, Tưởng Thiếu Du cứ cười tớ mê trai.
Tiểu Tửu, tớ chỉ có cậu thôi.”
Thái độ của Lâu Nguyệt vô cùng thành kính, bán thảm một cách vô cùng thành thạo, chỉ thiếu điều ba lạy chín gõ, chắp tay quỳ bái Tang Tửu nữa thôi.
Nhớ đến vẻ mặt ban nãy của Tông Ngộ, Tang Tửu hơi do dự.
Nhưng cô với Lâu Nguyệt đi xem concert chứ cũng chẳng phải vào cánh gà, hình như cũng không có gì phải băn khoăn.
“Mai tớ không đi làm nên đi với cậu một lần, không có lần sau đâu.” Tang Tửu nhận lấy vé trong tay Lâu Nguyệt.
*
Tang Tửu về nhà ngủ một giấc ngon lành, hôm sau thức giấc đã là buổi chiều.
Trong điện thoại đều là cuộc gọi nhỡ của Lâu Nguyệt, Tang Tửu quét mắt nhìn, Ôn Quý Từ không gọi cho cô một lần nào.
Không đợi cô nghĩ nhiều, giọng của Lâu Nguyệt đã xuất hiện bên ngoài cửa.
“Mấy tiếng nữa là concert bắt đầu rồi, cậu định ngủ đến khi nào!”
Tang Tửu chậm chạp xuống giường, ăn bữa đầu tiên của hôm nay rồi đeo khẩu trang, đội mũ và kính râm cho mình, sau đó mới ra ngoài với Lâu Nguyệt.
Hai người đến muộn, có lẽ cũng chỉ có hai người là chưa vào sân thôi.
Vừa vào trong, Lâu Nguyệt đã lo lắng nhìn kính râm của Tang Tửu, yếu ớt hỏi một câu: “Nhìn thấy đường không?”
Tang Tửu tháo kính, tìm vị trí rồi ngồi xuống.
Cô quan sát xung quanh như một tên trộm, sợ bị người khác chụp được mặt mình.
May mà concert nhanh chóng bắt đầu, các fan cũng như Lâu Nguyệt, đã vào trạng thái điên cuồng rồi.
Bị tiếng gào thét của fan bao vây, bài hát của Tông Ngộ rất hay, nhưng Tang Tửu nghe một lúc thì lực chú ý đã chuyển đến điện thoại.
Rõ ràng đã nói phải liên lạc với cô nhưng Ôn Quý Từ mãi vẫn chẳng gọi cho cô.
Tang Tửu đã nhìn đi nhìn lại mấy lần, cuối cùng bị Lâu Nguyệt ngồi bên tóm được hành vi lén lút của cô.
“Đừng nhìn điện thoại nữa, nghe đàng hoàng đi.”
Ngay sau đó, cổ họng Lâu Nguyệt lại bắt đầu khàn đặc: “Aaaaaa, đẹp trai quá.”
Tang Tửu đáp lấy lệ một câu, mắt vẫn không rời khỏi điện thoại.
Cô suy nghĩ, mở vào khung wechat của Ôn Quý Từ, bắt đầu gõ chữ.
Sao anh không liên lạc với em?
Anh, anh công tác thế nào rồi?
Anh, anh không sao chứ?
Nhập rồi lại xóa, sau đó lại nhập rồi lại xóa, mãi không tìm được từ nào có thể diễn đạt được hoàn hảo.
Tang Tửu không nghe nổi concert, cô hơi bực muốn ném điện thoại đi.
Do dự một lúc lâu, cuối cùng chỉ gửi một câu: “Anh?”
Để Ôn Quý Từ tự đoán vậy, ai bảo anh không tìm cô.
Tang Tửu không nhìn điện thoại nữa mà tập trung xem concert.
Có thể là vì không theo đuổi thần tượng nên tiếng thét của hàng ngàn hàng vạn cô gái đang theo đuổi thần tượng ở bên cạnh cũng không thể dấy lên được hứng thú của Tang Tửu.
Cô bình thản nhìn ngôi sao Tông Ngộ trên sân khấu, cảm thấy anh trai của mình đẹp hơn cả ngôi sao, còn theo đuổi thần tượng gì nữa.
Sau khi concert kết thúc, Tang Tửu về nhà tắm rửa, quấn khăn tắm đi ra, điện thoại đã đổ chuông tận mấy lần.
Tang Tửu thoải mái nằm lên giường, lúc này mới chậm rãi nhận điện thoại: “Chị Hân, có chuyện gì sao?”
“Hôm nay cô đi xem concert của Tông Ngộ à?”
Tang Tửu vui vẻ: “Chị Hân, tin tức của chị nhạy thật đấy.”
“Không phải tin tức của chị nhạy, là paparazzi chụp được.” Chị Hân sốt ruột: “Cô mau lên mạng xem đi, bây giờ trên mạng đều biết cả rồi.”
Cúp điện thoại, Tang Tửu vội lên weibo.
No1 hot search “Tang Tửu Tông Ngộ yêu nhau”, phía sau còn có thêm chữ ‘bạo’.
“Tang Tửu xuất hiện ở concert của Tông Ngộ”, “Tang Tửu lợi dụng”, mấy hot search cũng theo sát phía sau.
Debut chưa bao lâu mà đã lên no1 hot search không biết bao nhiêu lần, Tang Tửu cảm thấy có lẽ mình có thể chất ‘gió tanh mưa máu’ trong truyền thuyết.
“Tông Ngộ là đỉnh lưu đang lên, yêu đương ngay lúc này là bị điên rồi.”
“Yêu đương quái gì chứ, anh của chúng tôi chắc chắn không thể yêu được, Tang Tửu tự đưa paparazzi đến chụp ảnh, đây mà cũng gọi là bằng chứng sao? Bằng chứng nhà cô trông thế này??”
“Tang Tửu lợi dụng không chạy, ngôi sao nữ này sao lại biết giở trò vậy nhỉ, mãi không dừng lại.”
Dư luận trên mạng chia làm hai luồng, một bên kiên quyết nói Tang Tửu muốn nổi tiếng mà không từ thủ đoạn lợi dụng đỉnh lưu, một bên nói hai người phim giả tình thật, yêu đương bị vạch trần.
Tất nhiên, người ủng hộ vế trước nhiều hơn.
Tang Tửu thấy bất lực, cô chỉ tháo kính một lúc thôi mà đã bị paparazzi chụp được? Paparazzi nhà nào mà kính nghiệp thế, ngay cả concert của Tông Ngộ cũng không bỏ qua.
Trên mạng xuất hiện một video, chuyện như thêm dầu vào lửa.
Nửa đêm Tông Ngộ xuất hiện ở sân bay, bị phóng viên đuổi theo hỏi chuyện tối nay, anh ta lựa chọn im lặng là vàng, không trả lời câu hỏi của phóng viên.
Thái độ lấp lửng của đương sự lại dấy lên ngờ vực.
Hỏi về tình yêu, nói đơn giản một câu không có quan hệ gì chẳng phải được rồi sao? Cứ phải che giấu, lấp liếm để mọi người đoán à?
Tông Ngộ không trả lời, studio của anh ta cũng im lặng theo.
Đoàn đội quản lý của Tang Tửu nghĩ ra vài cách trả lời cho cô, Tang Tửu quyết định tự mình làm.
Tang Tửu mở vòng bạn bè của Lâu Nguyệt, Lâu Nguyệt đều ghi lại từng khoảnh khắc trong cuộc sống của cô ấy, sau khi concert kết thúc, quả nhiên đã đăng lên vòng bàn bè.
“Aaaa góc nhìn tuyệt vời, đi xem concert với Tiểu Tửu nhà mình.” Kèm thêm hai tấm vé concert của cô ấy và Tang Tửu.
Tang Tửu chụp ảnh màn hình vòng bạn bè của Lâu Nguyệt lưu vào điện thoại mình, sau đó lại nhập mã xác minh vào wechat của Lâu Nguyệt.
Cô đăng nhập vào tài khoản weibo đã lâu không vào, lờ đi mấy lời mắng nhiếc, đăng một bài weibo: “Đi xem concert với bạn mà thôi, chỉ nghe hát, không liên quan gì đến cuộc sống riêng của ca sĩ.”
Ảnh chụp màn hình vòng bạn bè của Lâu Nguyệt vừa khéo chỉ đăng mấy phút trước khi concert bắt đầu.
Thời gian hợp lý, quang minh chính đại, chẳng có gì phải giấu hết.
Trong weibo, ngay cả cái tên của Tông Ngộ cũng không nhắc tới, chỉ dùng hai chữ ca sĩ để thay thế, nói rõ với mọi người rằng Tang Tửu chỉ đến để xem concert thôi, chẳng có chút hứng thú nào với ca sĩ cả.
Mọi người có suy đoán thế nào thì kịch cũng đã hết rồi, không còn gì để xem nữa, ai về nhà nấy.
Quần chúng hóng hớt lót gạch hóng trên weibo của Tang Tửu đều ngẩn ra.
Tin tức liên quan đến tình yêu, lưu lượng đỉnh cấp Tông Ngộ không trả lời, mà người ra mặt thanh minh lại là phía ngôi sao ít tiếng tăm hơn.
Là ảo giác của bọn họ à? Sao cứ cảm thấy Tông Ngộ bị vả mặt nhỉ?
Fan của Tông Ngộ không nghĩ vậy, họ nổi giận, Tang Tửu tỏ thái độ kiêu ngạo này cho ai xem?
Ca sĩ? Idol của bọn họ không xứng để Tang Tửu nhắc đến tên sao?
Fan của Tông Ngộ phẫn nộ mắng nhiếc cả trăm nghìn bình luận dưới weibo của Tang Tửu, ngoài ra còn đại chiến ba trăm hiệp với số ít dân mạng ủng hộ Tang Tửu.
Tông Ngộ đáp máy bay, cuối cùng cũng online weibo.
Anh ta nhấn like weibo của Tang Tửu, không những vậy còn liên tiếp nhấn like mấy chục bức ảnh repost trong concert của các fan và reply lại bằng hình ảnh.
Trên mạng xã hội, trước giờ Tông Ngộ luôn lạnh lùng, ít khi tương tác.
Hôm nay lại thay đổi, các fan nhận được like đều trở nên điên cuồng.
Fan hoàn toàn không có thời gian mắng Tang Tửu nữa, dốc sức đăng weibo trong siêu thoại, idol nhìn em một cái, đừng off, thêm mấy cái like nữa đi.
Chẳng bao lâu sau, Tông Ngộ dừng hành động like dạo của anh ta lại, sau đó đăng một bài weibo trông thì đơn giản nhưng lại đầy ẩn ý.
“Cảm ơn tất cả những ai đến xem concert của tôi.”
Mặc dù Tông Ngộ không chỉ tên cụ thể nhưng cũng xem như đã bày tỏ thái độ của anh ta rồi.
Với anh ta mà nói, Tang Tửu chỉ là một người mê nhạc đến xem concert mà thôi, không có gì khác biệt với những fan ở hiện trường cả.
Anh ta gián tiếp tỏ rõ quan hệ giữa mình với Tang Tửu, không trực tiếp thanh minh mà nói ẩn ý, nhưng lại chừa không gian để người khác phải suy nghĩ xa xôi.
Người trước đó mắng chửi Tang Tửu trên mạng cũng không lên tiếng nữa, dân mạng sớm đã không xem tiếp được nữa cũng đứng ra.
“Tang Tửu cũng như mọi người, đến nghe hát thôi, ngôi sao thì không thể xem concert được à? Fan đừng có ngang ngược quá đáng.”
“Tôi cũng là fan qua đường của Tông Ngộ, có phải paparazzi chụp tôi thì cũng bịa đặt tôi với Tông Ngộ yêu nhau không?”
“Cũng đâu ít ngôi sao khoe vé concert của Tông Ngộ, sao cứ nhắm vào Tang Tửu không buông thế.”
Scandal trong showbiz đến nhanh đi cũng nhanh, hệt như một trò hề rầm rộ.
Cuối cùng cũng yên ổn lại.
*
Dù Tang Tửu đã xử lý ổn thỏa chuyện của Tông Ngộ, nhưng tâm trạng của cô vẫn chẳng tốt lên.
Vì đã ba ngày rồi Ôn Quý Từ không hề liên lạc cho cô.
Có lẽ ngày đầu tiên cô có thể tự nhủ với mình là Ôn Quý Từ