Giản Minh Nguyệt dọn đến ký túc xá, trong phòng 6 người ở, cô ấy là người đầu tiên đến, sau khi tìm được chỗ ở, Giản Minh Nguyệt xin đi làm thêm tại một cửa hàng tiện lợi.
Chưa đến thời gian nhập học, cô ấy gần như làm cả một ngày đến tối mới quay về ký túc xá nghỉ ngơi.
Nửa tháng sau, những nữ sinh khác cũng dần dọn vào phòng, Giản Minh Nguyệt là người khó gần, ít nói, lại thêm việc cô ấy đi làm đến giữa đêm nên những người khác không mấy hòa đồng với cô ấy.
Đến một ngày, nữ sinh cuối cùng của ký túc xá 6 giường ngủ dọn vào, là Tiết Linh.
Buổi tối sau khi tan ca trở về ký túc xá, Giản Minh Nguyệt nhìn vào điện thoại di động đã hơn 10 giờ tối, cô ấy nhẹ nhàng đi vào phòng lấy quần áo vào nhà vệ sinh thay đồ rồi đi đến giường ngủ.
Sáng hôm sau, 6 giờ sáng Giản Minh Nguyệt mở cửa chuẩn bị đến cửa hàng, nữ sinh kia bò dậy khỏi giường theo cô ấy ra khỏi cửa, nàng ta dụi mắt ngáp ngắn ngáp dài hỏi.
_ Cậu là Giản Minh Nguyệt đúng không? Trước đây cậu từng học ở trung học Hoa Bắc?
Giản Minh Nguyệt nhíu mày nhìn nàng ta khẽ gật đầu, hai mắt Tiết Linh như phát sáng, không còn dáng vẻ buồn ngủ nữa, nàng ta nhảy lên vui mừng.
Từ khi nhận danh sách những nữ sinh ở cùng phòng, Tiết Linh đã nghi ngờ nhưng không nghĩ sẽ trùng hợp như vậy.
Tối qua, Giản Minh Nguyệt trở về, trong bóng tối nàng ta nhìn không rõ nhưng bóng dáng này rất quen thuộc, nàng ta nhất quyết sáng nay phải nhìn cho rõ để xác nhận
_ Thật sự là Giản học bá sao? Tôi là Tiết Linh học ở lớp 3-5, tôi đã sớm biết cậu.
Thật hay quá, chúng ta lại học cùng trường rồi, cậu học ở khoa nào?
Tiết Linh dùng đôi mắt long lanh nhìn Giản Minh Nguyệt, cô ấy còn chẳng biết người đứng trước mặt mình là ai, nàng ta biết Giản Minh Nguyệt cũng không có gì lạ, cô ấy từng là học sinh đứng nhất của Hoa Bắc, nếu so với Cố Yên Chi, Giản Minh Nguyệt còn giỏi hơn nàng gấp bội.
Là học sinh ở Hoa Bắc không ai mà không biết đến vị học bá họ Giản này.
Tiết Linh vẫn đứng chờ câu trả lời của Giản Minh Nguyệt, cô ấy lạnh nhạt nói.
_ Khoa kinh tế!
Nàng ta hét lên rồi nhớ ra mọi người vẫn còn đang ngủ liền đưa tay che miệng lại rồi bật cười tươi tắn.
_ Tốt quá, tôi cũng học ở khoa kinh tế, sau này mong được cậu giúp đỡ.
Tiết Linh vừa thân thiện vừa vui vẻ mỉm cười, Giản Minh Nguyệt trên mặt vẫn nét lạnh nhạt, cô nhìn nàng ta rồi nói.
_ Tôi phải đi rồi, nói chuyện sau.
Chưa kịp để Tiết Linh gật đầu, Giản Minh Nguyệt đã dứt khoát quay lưng đi.
Ngày đầu tiên đến lớp học, Tiết Linh lại trùng hợp học cùng lớp với cô ấy, nàng ta nhìn thấy Giản Minh Nguyệt liền chạy bước nhỏ đến ngồi cùng bàn.
Tiết Linh rất hoạt bát, nàng ta cũng không ngại việc Giản Minh Nguyệt gương mặt lạnh nhạt, thái độ thờ ơ mà huyên thuyên nói đủ loại chuyện với cô ấy.
Nửa học kỳ đầu của năm nhất, Giản Minh Nguyệt là sinh viên có thành tích tốt nhất khóa, cô ấy đăng ký tham gia các cuộc thi học thuật và biện luận để tìm kiếm cơ hội làm việc và giành lấy học bổng.
Từ đó mới biết đến Hạ Thanh Khê, dù hai người học cùng lớp, Giản Minh Nguyệt chẳng có hứng thú kết bạn, Hạ Thanh Khê càng không nên hai người không ai