Hạ Thanh Khê được Ôn Noãn Noãn mua cho một cái xe đạp mới.
Sáng hôm sau vừa mới 6 giờ cô đã ra khỏi nhà đạp xe đến nhà Cố Yên Chi.
Ôn Noãn Noãn muốn đưa Hạ Thanh Khê đi học nhưng Hạ Thanh Khê muốn đi cùng Cố Yên Chi, nếu Hạ Thanh Khê nói với mẹ để bà đưa hai nàng cùng đi học Ôn Noãn Noãn nhất định sẽ đồng ý vì đều tiện đường.
Hạ Thanh Khê hiểu rõ Cố Yên Chi, 1 ngày 2 ngày thì được nếu ngày nào cũng đi nhờ, nàng nhất định sẽ từ chối.
Hạ Thanh Khê dựng xe trước cổng đứng đợi Cố Yên Chi, dù cổng đang mở nhưng Hạ Thanh Khê không tùy ý dắt xe vào, chỉ 2 phút sau cánh cửa chính nhà nàng mở ra.
Cố Yên Chi bước ra, nàng mặc đồng phục của Lâm Hoa giống cô, một cái áo sơ mi trắng ngắn tay, trên cổ có cái nơ sọc caro đỏ, chân váy xếp ly cùng màu với nơ dài đến đầu gối.
Mái tóc dài đen mượt của Cố Yên Chi được buộc thành đuôi ngựa, làm lộ ra cái cổ trắng nõn và sườn mặt thanh tú.
Trong ánh nắng nhè nhẹ của buổi sáng sớm, Cố Yên Chi nhìn Hạ Thanh Khê mỉm cười đầy dịu dàng.
Hạ Thanh Khê nhìn nàng đến ngây người, hai tai dần nóng lên ửng đỏ.
Cố Yên Chi bật cười nhìn Hạ Thanh Khê.
_ Không dẫn xe vào sao?
Hạ Thanh Khê lúc này mới hoàn hồn mà nhanh chóng dẫn xe đạp vào sân nhà Cố Yên Chi.
Cô cùng nàng bước đến trạm xe buýt để đón xe, Hạ Thanh Khê lén lút liếc nhìn Cố Yên Chi, nàng cũng nhìn cô, bốn mắt chợt va vào nhau.
Cố Yên Chi lại cười, Hạ Thanh Khê cũng nhếch miệng cười nhạt.
_ Sao cậu cứ cười suốt?
_ Vì đây là lần đầu tôi thấy cậu mặc váy? - Cố Yên Chi cười đến híp mắt.
_ Trông kỳ lạ lắm sao? - Hạ Thanh Khê khẽ nhíu mày rồi cúi đầu nhìn đồng phục.
_ Không có! - Cố Yên Chi lắc đầu.
– Trông rất đẹp, bình thường cậu cũng không chịu mặc váy, thật ra cậu mặc trông rất đẹp.
Hạ Thanh Khê cao hơn Cố Yên Chi nửa cái đầu, thân hình thon gọn, tay chân đều dài thẳng nên mặc váy liền rất ra dáng một thiếu nữ.
Hạ Thanh Khê cười cười rồi đặt tay phải lên đỉnh đầu nàng xoa xoa.
_ Cậu mặc váy trông rất...!đáng yêu! - Hạ Thanh Khê nói rất bình tĩnh nhưng gò má đã hơi ửng hồng không dám đối diện với nàng nữa.
Cố Yên Chi đưa tay lấy tay Hạ Thanh Khê xuống, nàng cau mày lườm Hạ Thanh Khê một cái.
_ Cậu làm rối tóc của tôi.
_ Xe đến rồi! - Hạ Thanh Khê hắng giọng.
Xe buýt dừng lại, cửa mở ra, hai nàng bước lên xe tìm ghế ngồi.
Cố Yên Chi vẫn ngồi cạnh cửa sổ ngắm cảnh bên ngoài, Hạ Thanh Khê ngồi bên cạnh loáng thoáng liếc nhìn nàng.
Lúc học ở Nam Hoa đồng phục quần áo tay dài đã che giấu đi phần nào vẻ đẹp của Cố Yên Chi, bình thường ở nhà hoặc đi chơi cùng nhau, Cố Yên Chi rất thích mặc váy đầm, Hạ Thanh Khê luôn cảm thấy nàng đặc biệt mặc váy rất đáng yêu.
Bây giờ trong bộ đồng phục nữ sinh cao trung, Cố Yên Chi thật sự rất xinh xắn, nét đẹp trong trẻo và sạch sẽ của tuổi thanh xuân.
Lúc xe buýt tới trạm, các