Ba ngày sau, Draco và Harry quay lại hồ Sayr, nhân ngư vương cũng vừa đến không lâu. Ba ngày qua Draco đã trau dồi ngôn ngữ người cá, tuy rằng nói không tốt nhưng ít ra cũng có thể hiểu.
“Nhân ngư vương, tình hình dưới đáy biển dạo này thế nào rồi?”
“Độ ấm đáy biển thay đổi nhiều, binh lính phát hiện có rất nhiều cá từ Bắc Băng Dương bơi đến lãnh địa của chúng ta, vài con bạch tuộc không có tính công kích cũng lén vào, nhưng số còn lại thì đột nhiên tấn công.”
“Xem ra tình hình của chúng ta giống nhau rồi, ngài có cảm nhận được ma lực nào lạ không?”
“Không, một chút cũng không có, nhưng ta đã phái binh lính đến Bắc Băng Dương dò xét.” Draco đứng cạnh Harry, âm thầm đỡ cậu. Gần đây bụng của Harry đã to hơn rất nhiều, lúc đứng thắt lưng không chịu nổi, nhưng để tỏ lòng tôn trọng với nhân ngư vương, Harry không ngồi, cũng không thể tựa vào Draco trước mặt bao người như vậy, chỉ có thể kiên trì đứng trên bờ cát. Bây giờ cậu chỉ mong chuyện này nhanh giải quyết xong để về nhà nằm thôi.
Harry cau mày phiên dịch lại cho Draco. Draco bảo Harry lấy khế ước ra. Ba ngày nay Draco và Bộ Phép Thuật vội vàng định ra khế ước này để Harry phiên dịch sang tiếng người cá. Mục đích chủ yếu của khế ước là bảo đảm hai tộc trong vòng năm trăm năm tới sẽ không phản bội nhau, khi một tộc gặp phải nguy hiểm quá lớn thì tộc kia phải giúp đỡ. Tộc người cá sẽ cung cấp cho con người một chút vật liệu quý hiếm làm dược liệu. Dù sao mỗi năm người cá cũng tróc ra một lượng lớn vẩy, có thể mang về làm dược liệu hay trang sức đều rất tốt. Con người cũng sẽ cung cấp cho người cá một số thứ cần thiết, như vũ khí lạnh và độc dược. Còn có những khoản nhỏ khác đều nằm trong phạm vi hai bên có thể chấp nhận được.
Nhân ngư vương vốn muốn mặc cả với Harry, nhưng lại bị mồm mép lanh lợi của cậu cản lại. Cuối cùng thì Harry làm nhân chứng cho Draco đại diện thế giới phép thuật kí khế ước cùng nhân ngư vương. Khế ước bắt đầu có hiệu lực vào lúc mặt trời mọc, trong vòng năm trăm năm không ai được vi phạm.
Để bày tỏ thành ý, Draco đã cho người dạy cho người cá cách dùng độc dược, tương tự nhân ngư vương tặng một rương toàn vẩy người cá hồ Sayr, còn có một rương thảo dược thường thấy cùng một lọ nước mắt người cá. Thứ quý giá nhất chính là nước mắt người cá. Nước mắt người cá có thể hóa thành trân châu, và cũng có một loại không hóa thành trân châu, đó là nước mắt của đứa bé người cá. Tâm hồn của chúng vô cùng thuần khiết, nên nước mắt của chúng là nguyên liệu vô cùng quý giá trong thuật luyện kim và vô cùng khó kiếm. Hơn nữa trẻ con luôn được bảo vệ nơi trung tâm thành phố dưới đáy hồ Sayr, nơi mà bên ngoài không thể với tới được. Có một số thứ không phải có tiền là mua được.
Draco rất hài lòng, trịnh trọng nhận lấy lọ nước mắt, chắc chắn cha đỡ đầu sẽ thích vô cùng. So ra thì mấy rương vẩy người cá và thảo dược đều không đáng nhắc tới.
Bọn họ hẹn mỗi ba ngày thì Bộ Phép Thuật sẽ đến trao đổi tình báo cùng tộc người cá, Draco lại phái thêm một bộ phận Thần Sáng nữa đến Bắc Băng Dương tìm đồng minh nơi thế giới phép thuật để cùng điều tra. Việc điều tra nơi rừng Navis vẫn còn tiếp tục, trước mắt thì ngoài Anh thì Đức, Pháp, Ý và Nga cũng đã phái thêm đội ngũ Thần Sáng vào đó. Liên minh năm quốc gia lùng sục toàn bộ các khu rừng, nghiêm trọng nhất là Rừng Đen của Đức, rừng Navis và Rừng Cấm nơi Hogwarts của Anh và Rừng Yoh của Nga.
Việc đáng mừng duy nhất là bây giờ trường học đã cho nghỉ, Thần Sáng có thể thoải mái vào Hogwarts điều tra. Neville cũng gia nhập đội điều tra của họ, tuy Snape vẫn còn rất lo lắng vì lịch sử nổ vạc đen tối của cậu ta, nhưng cũng không thể không nói rằng có vị thiên tài dược học này giúp thì tiến trình nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa sau khi nghiên cứu thi thể bạch tuộc và cỗ ma lực kia, tâm tình giáo sư tốt đến mức không thèm mắng việc Harry không chăm sóc tốt bản thân, chỉ phun tượng trưng hai ba nọc độc rồi thôi.
Thấy còn một thời gian nữa là Scorpio hoàn tất khóa học hè, Lucius và Narcissa quyết định dẫn bé ra nước ngoài du lịch, điểm đến là Ai Cập, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kì và Tây Á, mục đích là ngắm cảnh và tìm hiểu văn hóa phép thuật các nước. Scorpio tuy rất buồn vì ba và cha không đi cùng, nhưng như vậy cũng không ngăn được sự phấn khích khi lần đầu tiên được đi du lịch. Narcissa nhiều lần căn dặn Harry chú ý thân thể, nếu như sinh sớm thì nhất định phải gọi cho họ, họ nhất định sẽ trở về ngay lập tức.
Harry cho rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, đợi đến lúc họ về thì ngày sinh cũng tới rồi, mọi người chắc chắn sẽ cùng nhau chào đón sinh mệnh mới đến gia đình. Ba người đi rồi dinh thự Malfoy thoáng cái trống rỗng. Harry bị Draco quản nghiêm, chỉ ở nhà, mỗi khi ra ngoài thì phải có người đi cùng. Harry cảm thấy không sao cả, dù sao cậu cũng quen với tính hay lo của Draco rồi, người cha nào chả vậy. Giáo sư Snape từng nói lúc hắn ra đời ông đã phải đánh nhau với Malfoy lớn một trận, nguyên nhân là giáo sư không chịu nổi việc Lucius cứ chạy khắp nơi mà không nghe người ta khuyên. Ông nghĩ đến lúc đó mình có thể kêu Ron Weasley làm chuyện này, hay là trực tiếp đánh ngất Draco để hắn không chạy vào phòng sinh.
Mỗi ngày Harry đều thành thành thật thật ngâm mình trong thư phòng, đọc hết quyển này đến quyển khác từ tàng thư của Grindewald, cảm thán phép thuật hắc ám cao thâm vĩ đại, trong lòng cũng có chút sợ, bởi vì bên trong ghi lại rất nhiều phương pháp còn kinh