Loại vải Harry thích nhất là nhung, bộ áo ngủ mà cậu thích nhất cũng làm bằng nhung. Cậu thích loại vải này vì dù cậu có mặc áo cao cổ bằng nhung đi ngủ cũng sẽ không cảm thấy khó chịu. Còn loại vải mà Draco thích nhất là lụa, chất vải tinh mĩ tỏa ra ánh sáng lung linh, nó đại diện cho sự hoa lệ cao quý, khi mặc nó, bề ngoài của hắn sẽ thêm vài phần trang nhã.
Ngày 5 tháng 6 là sinh nhật của Draco, từ tháng trước hắn đã rất mong đợi ngày này. Không, không phải mong bữa tiệc, dù sao cũng chỉ là gia đình vài bạn tốt đến dinh thự Malfoy chung vui, từ sau khi hắn và Potter chính thức kết hôn thì hầu như hắn từ chối tất cả lời mời dự tiệc, chỉ khi rất quan trọng mới đi.
Tuy hắn rất muốn nhìn cảnh Harry nhíu mày mỗi khi hắn mang theo thân vương mùi nước hoa lạ từ các bữa tiệc về, nhưng mà nếu muốn giữ cho gia đình này luôn ấm êm hòa thuận thì phải trả một cái giá nhỏ. Mà thật ra hắn cũng không thích tiệc tùng mấy, hắn chỉ muốn ở nhà cùng Harry với Scorpio, còn có cặp sinh đôi đáng yêu, Esther và Leia nữa. Bọn nhỏ là thiên thần của hắn, là niềm tự hào của hắn. Nhất là bé gái Leia, bé thừa hưởng mái tóc vàng nhạt từ hắn và cặp mắt lục bảo trong suốt từ Harry. Đương nhiên thằng con Esther cũng là bảo bối của hắn, nhưng mà nó không phải là thiên thần, mà là tiểu quỷ, nghịch ngợm, quậy phá không bao giờ yên. Harry dù có đánh phạt thì cũng chỉ là tượng trưng, không có tác dụng gì.
Không biết năm nay Harry sẽ tặng quà gì cho hắn. Năm ngoái cậu đã tặng bảo vật gia truyền của dòng họ Potter, là món mà gia trưởng nhà Potter tặng cho bạn đời, hơn nữa hai người còn trải qua một đêm sinh nhật tuyệt vời, hừng hực lửa. Bây giờ nghĩ lại thôi cũng làm cho đũng quần hắn căng lên rồi.
Harry đương nhiên là biết Draco đang nghĩ gì, cậu đã tiếp thu được cái dục vọng làm người ta mặt đỏ tim đập của Draco. Năm đầu tiên, cậu tặng hắn một bộ y phục, cuối cùng thành ra hắn ép cậu cởi nó ra cho hắn rồi hai người hoang đường cả một đêm! Năm thứ hai, cậu tặng hắn sợi dây buộc tóc tự làm, cuối cùng sợi dây đó lại được dùng để trói hai tay cậu, Harry tức giận đến mức suýt chút châm lửa thiêu nó! Năm ngoái, cậu tặng hắn vật gia truyền của dòng họ, rồi…
Năm nay cũng vì vậy mà Harry có chút phiền lòng. Mỗi khi cậu khi cậu phiền lòng thì sẽ không tự chủ mà dọn dẹp xung quanh mình. Nhưng từ khi có gia tinh thì thói quen này liền biến thành cậu bày bừa lung tung để chúng dọn dẹp lại. Mà hiệu quả giải tỏa lại thần kì như nhau.
Từ khi cậu và Draco sống cùng nhau trong dinh thự Potter, quần áo cậu chỉ mặc được có một năm là vứt. Bộ này năm ngoái cậu vừa mua, năm nay liền bị Draco nói là quá cũ, không phù hợp với thẩm mỹ của Slytherin nên vứt đi ngay lập tức. Mỗi lần như vậy Harry đều cảm thấy rất lãng phí, còn Draco thì trực tiếp xử lí hết mấy bộ mà hắn cảm thấy ngứa mắt, xong rồi kéo Harry đi mua đồ mới, nói, chúng ta đi mua quần áo mới đi, dù sao kiếm tiền về cũng không thể vứt đó được.
Harry tức giận, quăng Draco ra ngoài cửa. Đương nhiên cũng có những lúc chưa kịp quăng thì đã bị đè rồi, như vậy thì không chỉ có quần áo ngoài, mà quần áo trong cũng bị xé nát rồi vứt đi.
Harry lục tung tủ áo lên, cuối cùng phát hiện một thứ giống như áo choàng màu đen, nhìn kĩ lại thì ra là áo ngủ. Áo ngủ màu đen thì chỉ Draco mới có, nhưng cái này lại nhỏ hơn hai số, chẳng lẽ là của cậu? Không, không đâu, cậu chắc chắn sẽ không bao giờ mặc loại áo ngủ gần như trong suốt gợi tình này đâu. Nhất định là Draco lén cậu mua, là lần đi mua quần áo ba năm trước*. Vừa nghĩ vậy mặt Harry liền đen lại, tên Draco chết tiệt kia dám âm mưu dụ cậu mặc thứ này từ ba năm trước, cho dù đến bây giờ cũng không thể tha thứ được!
(*: có ai còn nhớ không? Chương 11 ấy)
Đương nhiên là Draco không chỉ chuẩn bị mỗi bộ này, hắn còn lén Harry mua rất nhiều, chỉ là Harry không chịu mặc bộ nào… Mà thật ra bây giờ cho dù Harry có mặc bộ này thì chưa chắc Draco đã thích. Bây giờ hắn thích nhất là nhìn Harry mặc áo sơmi của mình. Lớp vải màu đen bao bọc lấy thân thể gầy yếu của cậu, vạt áo lớn không che được cặp mông căng tròn cùng đôi chân thon dài của cậu, bị cấm không cho mặc quần trong, cậu chỉ có thể giương hai mắt lục bảo đầy xấu hổ cùng giận dữ mà trừng hắn, mặt cũng vì thẹn mà đỏ lên. Không được, chỉ vừa tưởng tượng thôi mà Draco đã muốn bạo phát rồi. Xoang mũi nóng lên, trời ạ, hắn chảy máu mũi. Luống cuống cầm khăn giấy lau, Draco sâu sắc cảm thấy đây đúng là ý tưởng tuyệt vời, mà nếu thực hiện được thì sẽ càng tuyệt vời hơn nữa.
Sau khi tan làm Draco liền vội chạy đi mua một cái sơmi màu đen, dự định sẽ mặc trong tháng này, để cái áo vương toàn mùi của hắn. Mà Malfoy trước nay nói được là làm được.
Một tháng sau, đã đến tiệc sinh nhật của Draco. Mọi người đều rất vui vẻ, Harry vốn uống không ít đã có chút say, Draco ngược lại thì rất tỉnh táo, vì hắn cố ý không uống giọt rượu nào. Buổi tối, sau khi khách đã về hết, Draco đợi không được mà mang Harry về nhà, còn bọn nhỏ thì gửi đến chỗ mẹ hắn cho bà chăm sóc. Hắn không muốn đêm nay đang cuồng nhiệt lại bị tiếng khóc cùng tiếng đập cửa của lũ con quấy rối.
Sau khi về đến nhà thì Harry vội mang một thân đầy rượu đi tắm, còn Draco thì đứng ở cửa, lén thay bộ áo ngủ bằng nhung mềm mại thành bộ y phục màu đen mình đã chuẩn bị, còn có một quần trong được ếm bùa che giấu, chỉ có Harry mới nhìn thấy được.
Nga, chỉ tưởng tượng thôi mà Draco đã cứng rắn đến đau đớn rồi.
Tắm xong Harry có chút chóng mặt nên không chú ý mà mặc y phục đã bị đánh tráo vào, sau đó quay về phòng ngủ thì thấy Draco đang ngồi gần lò sưởi, hình như đang đợi cậu tặng quà cho. Draco ngồi trên ghế nhìn phong cảnh kiều diễm trước mắt, quả nhiên không kém những gì hắn nghĩ chút nào. Harry không mặc quần trong, lớp áo màu đen chỉ có thể miễn cưỡng che đi một nửa mông cậu, hai chân thon dài trắng nõn đi đi lại lại làm cho hắn nhiệt huyết sôi trào. Mái tóc đen huyền do vừa tắm xong nên còn ẩm ướt, cặp mắt lục bảo do cồn nên mê man đầy hơi nước, cả gương mặt cũng ửng đỏ hồng nhuận. Draco cứng rắn đến bên dưới đồ ngủ cũng căng lên một túp lều. Bây giờ hắn hận không thể đè Harry xuống sàn, thực hiện tất cả dục vọng ác liệt trong đầu mình.
Harry bước đến chỗ tủ, cúi người xuống, trước mặt Draco gần như lộ ra sạch sẽ. Draco đứng lên, bước đến vòng tay ôm hông cậu từ phía sau, giọng nói bị dục vọng thiêu đốt nên khàn khàn, mang theo mê hoặc.
“Đang tìm gì đấy?”
“Quà, rõ ràng hồi sáng em để trong ngăn kéo, đừng quấy.” Draco ôm Harry đặt lên cái giường mềm mại, chen vào giữa hai chân cậu, ma sát vùng da non của cậu. Harry cảm nhận được dục vọng sưng tấy của Draco, xấu hổ đến mặt đỏ bừng.
“Đã lâu thế rồi mà vẫn còn thẹn như vậy, tụi nhỏ mà biết được thì sẽ cười em đấy.”
“Đừng nói mò, có phải anh cầm quà đi rồi đúng không?”
“Được rồi, không đùa nữa, em nói là cái này phải không?” Draco tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, lung lay trước mặt Harry một chút. “Là tự em làm sao?”
“Ừ, chúng ta mỗi người một cái.” Draco lấy dưới gối ra chiếc nhẫn khác, đeo vào ngón tay mềm mại của Harry.
“Em có đồng ý lấy anh không, ngài Harry Potter-Malfoy?”
“Đừng quậy.” Harry nghe Draco nói liền bật cười, không dị nghị cách xưng hô này.
“Nghiêm túc một chút đi, anh đang cầu hôn em đó.” Draco dùng dục vọng không ngừng cọ cọ cậu, được vài cái thì ‘Harry nhỏ’ đã có phản ứng.
“Được rồi, em đồng ý, bây giờ buông em ra được chưa?”
“Đương nhiên không được, người phương Đông có một câu, đêm xuân đáng giá ngàn vàng. Là chồng của em, anh nghĩ chúng ta nên động phòng hoa chúc thôi.” Nói xong, không đợi Harry phản ứng thì đã hôn lên.
Sống cùng nhau đã ba năm mà đến giờ mỗi khi Draco tới thì Harry vẫn theo bản năng mà nhắm hai mắt, đáp lại rất nhiệt tình. Hai tay Draco cũng không nhàn rỗi, vuốt dọc từ thắt lưng của cậu lên đến ngực, giày xé hai hạt đậu màu hồng, làm Harry kiềm không được rên rỉ một chút. Draco há miệng ngậm lấy tai Harry, tai là nơi mẫn cảm nhất của cậu, bình thường hắn chỉ cần thổi khí một tí thôi là cậu đã mặt đỏ tim đập rồi, đừng nói đến ngậm vào.
Môi Draco lướt dần xuống dưới, qua mặt, hôn lên môi, để lại một dãy dấu hôn đỏ chót trên cổ cậu, cuối cùng là dừng lại ngay bờ ngực đơn bạc được áo sơmi che đi của cậu. Hắn há miệng, cách một lớp vải mà mút lấy hai hạt đậu trên ngực