Sau nửa ngày, Garp dẫn hải quân rời đi.
Dù sao, lão là hải quân, ở chung với hải tặc quá lâu cũng không được tốt lắm.
Chỉ là trước khi đi, lão nói với Luffy sẽ không bắt Luffy ở đảo này nhưng nếu ngoài đảo này thì không chắc.
Hơn thế nữa, trước khi đi, lão cũng nhờ Yaki chăm sóc đứa cháu ngốc nghếch của mình.
Với lại cũng nói cho Yaki biết là lão và Aokiji sẽ đè việc này xuống.
Tiền truy nã của hắn sẽ không cao hơn thuyền trưởng của mình.
Yaki nghe thế thì vui mừng, một thuyền viên lại có tiền truy nã cao hơn thuyền trưởng.
Vậy thì không quá tốt? Luffy sẽ cảm thấy rất tồi tệ nếu biết việc này.
Yaki cũng nói đùa với lão, nếu hải quân quá nhàm chán, lão nên thử ra biển làm một hải tặc thử xem.
Không chừng lúc đó sẽ xuất hiện ngũ hoàng chứ không phải tứ hoàng ở tân thế giới.
Garp nghe thế thì cười lớn cũng không có ý kiến gì cả.
Chỉ là hải quân sau lưng lão nghe Yaki nói thế thì sửng sốt đến há hốc mồm.
Lúc này bọn họ mới nhìn kỷ vị hải tặc trẻ tuổi này…Một kẻ khuyên anh hùng Hải Quân đi làm hải tặc, thật sự là một kẻ không bình thường.
Sau khi Anh hùng Garp rời đi, một bữa tiệc linh đình mở ra trên hòn đảo đến nữa khuya bằng tiền của Nami khiến cô nàng đau đớn không thôi.
Vào lúc bữa tiệc diễn ra, Yaki cũng phát hiện thân ảnh của Aokiji đang nói chuyện với Robin.
Có vẻ là chuyện gì đó khá quan trọng nhưng Yaki cũng không có phản ứng gì.
Dù sao nếu Aokiji muốn bắt người hay muốn chiến thì sẽ không lặng lẽ đến đây một mình như vậy.
…
Bữa tiệc kết thúc, nhóm Luffy tiếp tục ở lại trên đảo này thêm 3 ngày nữa để chờ thuyền mới của mình.
Lúc này, Yaki đang ở trong một căn phòng tối nói chuyện với tinh linh của thuyền Going Merry…
-Ngươi cảm thấy thế nào?
Yaki hỏi.
-Khá tốt! Thân thể ngưng thật rất nhiều rồi.
Cám ơn!!
Tinh linh nói.
-Ừ vậy là tốt!! Nhà mới của ngươi cũng sắp hoàn thành.
Khi dung hợp nhà mới, ngươi cần trợ giúp gì không?
Trong mấy ngày trở lại đảo này, Yaki đã dùng rất nhiều Ma Khí để bồi bổ cho tinh linh thuyền Going Merry.
Qua mỗi ngày, Yaki có thể thấy rõ tinh linh này càng lúc càng nhân tính, thậm chí đến bây giờ đã không khác gì một linh hồn vững chắc với trí tuệ là một thiếu niên 16 17 tuổi.
-Không cần.
Thuyền mới chưa sinh ra tinh linh.
Giống như một căn nhà vô chủ, tôi có thể dễ dàng vào ở.
Tinh linh cười nói.
-Ok! Vậy nếu cần gì thì cứ nói.
Nghĩ ngơi cho tốt.
Tương lai, tôi đã có kế hoạch cho cậu.
Yaki gật đầu…Sau đó rời đi căn phòng này.
…
Trở lại nơi nghỉ ngơi của băng Mũ Rơm,
-Ma quỷ và Quái vật!! Ghê quá!!
Yaki vừa bước vào thì đã nghe Chopper hét lớn.
Hắn hiếu kỳ nhìn mọi người sau đó ngồi xuống trước bàn ăn lắng nghe câu chuyện của bà Cocora…
Sau khi một lúc nghe, hắn mới hiểu ra bà Cocora đang kể về một nơi được gọi là ‘Tam Giác Quỷ’.
Nó nằm trên con đường đến đảo người cá.
Mà muốn đến tân thế giới, mọi người phải đi qua đảo người cá.
Theo như bà lão kể, ‘Tam Giác Quỷ’, nơi mà cứ mỗi năm lại có hơn 100 chiếc thuyền biến mất ở khu vực này.
Sau đó, cứ mỗi con thuyền đi vào vùng biển này còn sống sót trở ra thì họ kể lại rằng vùng biển này là một vùng biển chết.
Họ đã thấy những con tàu ma lang thang ở vùng biển này.
Trên tàu ma đều chở người chết.
Có điều, phần lớn thuyền xuyên qua vùng biển này đều biến mất một cách ly kỳ.
Trăm năm qua, ở vùng biển tối và sâu thẳm này không biết chôn dấu bao nhiêu tàu thuyền.
Nami và Chopper nghe thế gì ôm nhau hét lên sợ hãi.
Bọn họ quyết định không đi qua vùng biển này chỉ là khi Robin nhắc đến thuyền kho báu, Nami hai mắt mới bừng sáng, muốn nhanh nhất đi đến vùng biển này.
Còn Luffy thì lại tập trung nghe câu chuyện ma quỷ của bà Cocora, theo ý hắn, hắn muốn