Trên một hòn đảo vô danh cách Water 7 khá xa, nó không nằm trên đường di chuyển của tàu thuyền hàng hải, hơn thế nữa, đá ngầm bên ngoài đảo khá nhiều, những hoa tiêu bình thường vô pháp đưa tàu thuyền đến gần đảo huống chi là cặp bến, vì thế hàng năm, không một con thuyền nào từng qua lại nơi này.
Ngoài ra, thời tiết trên đảo này khá là quái dị.
Nó như trung tâm của bốn mùa.
Trong vòng một tuần, thời tiết liên tiếp chuyển đổi trong bốn mùa khiến thảm thực vật ở đảo này rất kỳ quái.
Chúng chằng chịt và đan vào nhau như một tấm lưới, cứ như chúng nó đang tụ tập chống lại thời tiết của hòn đảo này vậy.
Mà trên đảo này, còn có một lượng lớn quái thú.
Dưới sự khắc nghiệt của của thời tiết trên hòn đảo.
Thú ăn thịt phát triển cực kỳ đáng sợ, để chống lại sự khắc nghiệt của cả hòn đảo.
Bọn chúng vật lộn để sinh tồn khiến tất cả chúng đều trở nên rất hiếu chiến.
Những cuộc đụng độ lớn nhớ xảy ra liên tục trên hòn đảo.
Kẻ mạnh sống, kẻ yếu trở thành thức ăn cho kẻ mạnh…Việc này đã không còn xa lạ gì ở trên hòn đảo này…
Lúc này, một con thuyền lớn xuyên qua những dãy đá ngầm đậu lại ở bãi biển của hòn đảo vô danh này…
-Trời…!! Chỉ bên ngoài nhìn vào đã thấy hòn đảo này cực kỳ khủng bố rồi.
Nhìn cây cối kìa, không khác gì một tấm lưới lớn đang chờ đón con mồi đâm đầu vào cả.
Một cô gái trẻ trung, đứng dưới ánh mặt trời, nhìn chằm chằm hòn đảo phía trước nói.
Chỉ là lúc này cô gái này ăn mặt có chút kín đáo hơn bình thường.
Từ cổ trở xuống, không có để lộ ra một lớp da nào…Người này chính là Nami.
Có vẻ, lần trước suýt chết bởi trúng độc ở đảo ‘Khu vườn nhỏ’ đã khiến nàng cẩn thận hơn khi đến những hòn đảo không người.
-Nami, nhìn cậu thật nóng.
Chỉ là cẩn thận vậy mới tốt.
Lần trước bọn tớ đã thật khổ sở khi phải mang cậu trèo lên đỉnh núi vạn trượng để xin trị bệnh.
Lần này, phải cẩn thận hơn đấy.
Luffy thấy Nami ăn mặc kín mít thì cười nói.
-Hừ!! Lần trước là Yaki cổng tớ lên…
Nami hầm hừ nói với Luffy.
Chopper cũng chạy đến nói.
-Chị Nami, đừng lo.
Có em ở đây.
Chị không thể trúng độc được.
-Chỉ có Chopper là tốt nhất.
Nami nghe thế thì xoa đầu Chopper cười nói.
-Chị hay khen…
Chopper nghe khen thì hưng phấn, hai chân hai tay bủn rủn, nhảy điệu múa bún trước mặt mọi người…
-Nami, cậu đúng là Hoa tiêu giỏi! Đá ngầm nhiều vậy mà cậu cũng có thể đưa tàu cập bến được.
Yaki cười nói với Nami.
-Cậu quá khen.
Tớ ở trên thuyền chỉ để làm việc đó mà!
Nami cười nói.
Yaki nghe thế chỉ lắc đầu mà không nói gì thêm.
Đúng lúc này, mọi người cũng xuống hết tàu, Yaki nhìn Franky nói.
-Franky, cậu vừa nhập bọn…tớ có món quà cho cậu.
Hy vọng cậu sẽ thích.
Yaki rút ra trong người ra một xấp giấy trắng ném cho Franky.
Franky nghe có quà thì kinh ngạc nhưng khi nhìn vào trang giấy trắng trên tây thì hai mắt trợn tròn.
Kinh ngạc đến không thể kinh ngạc hơn, hắn lắp bắp nhìn Yaki nói..
-Đây là..
Đây là… những thứ này…quá vượt qua hiểu biết của tôi… Cậu chắc chứ Yaki,...!đây là cho tớ?
Yaki gật đầu nói.
-Đều là cho cậu.
Hơn thế nữa, ở trang giấy cuối.
Đó mới là món quà thật sự.
Cậu xem kỹ vào, sau đó nói chuyện với Chopper.
Việc này nếu cậu muốn thực hiện, cần trợ giúp của Chopper rất nhiều đấy.
Franky nghe thế thì lật đến trang giấy cuối.
Hai mắt liền híp lại thành một đường thẳng.
Cả người run rẩy, sau đó không nói nên lời.
Chopper nghe nhắc đến mình thì hiếu kỳ, chạy đến xem.
Vừa xem qua trang giấy trên tay của Franky thì kinh ngạc đến há hốc mồm.
Sau đó, Chopper nhìn chằm chằm Yaki hỏi.
-Anh Yaki, thật chứ? Nếu làm thế sẽ có chút nguy hiểm đấy?
-Chắc chắn.
Anh cũng đã tính kỹ, hơn thế nữa, anh cũng đã có cách giảm mức nguy hiểm đến thấp nhất của việc này.
Yaki gật đầu chắc chắn.
Chopper nghe thế thì vẫn còn có chút do dự nhưng ngay sau đó liền gật đầu, xem như đã đồng ý với quyết định