Yaki bị kéo bay càng lúc càng xa… mấy hòn đảo bay càng lúc càng nhỏ dần trong tầm mắt của hắn.
Hắn biết nếu hắn không dừng lại, không chừng sẽ bay thẳng đến tổng bộ hải quân cũng nên.
Lão Shiki đã nói rằng, ‘nếu còn sống’.
Chắc chắn lão không đùa.
yaki cố gắng khom người, muốn rút ra thanh kiếm đang kéo hắn đi cắm ở trên chân nhưng có vẻ như không đơn giản như vậy.
Năng lực của Lão Shiki quá mạnh… Một kẻ dùng trái ác quỷ lâu năm như lão, đã khai thác tiềm lực trái ác quỷ không ít.
Nói hủy thì sẽ không dễ hủy như thế được…
-Viêm hỏa… Đốt đi…
Yaki từ bỏ cố gắng rút thanh kiếm ra mà thay vào đó là dùng lửa, muốn nung thanh kiếm trên chân tan chảy.
Hắn biến thành một người hoả, lửa đen càng cháy càng lớn, chỉ là thanh kiếm trên chân vẫn không có dấu hiệu tan chảy hay bị đốt cháy…
-Cái đ-t… Liều mạng…
Hoả diễm thay vì bao phủ toàn thân thị tụ lại ở trên tay Yaki, nó bốc cháy hừng hực, nung đỏ cả móng vuốt sắc bén của hắn.
Sau đó, không chút do dự, Yaki bắt đầu quá trình nung chảy thanh kiếm trên chân.
-Ah….
Vừa mới bắt đầu, một cơn đau giữ dội truyền đến.
Đốt thanh kiếm cũng chả khác gì đốt tập bả non của hắn cả.
Dù là cơ thể hắn biến thành long nhưng không phải như thế là không đau đớn.
Vết thương ở ngực hay ở chân đều truyền đến từng cơn đau nhức dữ dội.
Nhưng hắn không thể dừng lại… Nếu không hủy thanh kiếm này, hắn không biết mình sẽ bị kéo bay đến đâu…
Thanh kiếm của Shiki từ từ bị nung đỏ…
-Một phút… Mười phút… Hai mươi phút…
Nữa giờ qua đi, thanh kiếm trên chân hắn đã đỏ rực như lửa nhưng chân hắn cũng bị đốt đến không còn hình dạng, thậm chí, hắn cảm giác được xương ở chân hắn cũng đang bị tan chảy.
Một giờ qua…
-Xèo… xèo…Cút…
Thanh kiếm trên chân hắn cuối cùng cũng bị nung chảy làm đôi… Hắn cũng giật bay thanh kiếm ra khỏi chân mình, ném xuống biển.
Tất nhiên, Yaki cũng dừng lại, rớt xuống biển nhưng ngay lập tức, hắn vội bay lên… Dù sao, biển cả không phải là nơi mà kẻ ăn trái ác quỷ nên tiếp xúc.
-Lão già thật sự đáng ghét… biết thế thì thịt lão lúc đó luôn cho rồi…
Yaki mắng thầm… chân và vết thương ở ngực truyền đến từng con đau nhức khiến hắn rất tức giận.
Nhưng sau đó thì thở dài vì hắn nhìn quanh thì bốn phía đều là biển… mấy hòn đảo bay kia cũng đều đã biến mất…
-Lúc nảy là ta từ bên kia bay đến… Nhanh chóng trở lại mới được… Với lại còn phải tìm chỗ trị thương nữa…
Yaki kìm nén cơn đau bay về hướng mà hắn nghĩ…
…
Nữa ngày sau,
-Mình lạc đường rồi sao? Quanh đây toàn biển và biển, chả có hòn đảo nào cả?
Yaki nhìn bốn phía là biển cả xanh thẳm thì lắc đầu cười khổ nói.
Hắn thật sự bất ngờ khi mình bị lạc đường, đúng là Đại Hải Trình không phải dành cho cho mấy tên mù đường biển như hắn đi một mình.
-Phải làm sao đây? Nếu chạy loạn, không chừng càng đi càng xa nhóm Luffy.
Yaki nhíu mày, nhìn mặt biển xanh lẩm nhẩm.
Nhưng ngay đúng lúc này, ở phía chân trời xuất vô số chấm đen.
Yaki thấy thế thì mừng rỡ, đoán rằng đó là đảo bay của tên Shiki kia.
Thế là hắn dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía chân trời.
Càng lúc càng đến gần những chấm đen kia.
Ngay khi Yaki thấy rõ mấy chấm đen kia là gì thì không chút do dự, vội vàng bay lùi ra sau, sau đó bay thẳng lên cao trốn vào trong những đám mây.
-Còn mẹ nó… Cái quái gì thế..
Tàu hải quân đâu ra mà nhiều thế.
Có tên ngu nào gọi Buster Call hả?
Yaki nhìn chằm chằm đoàn tàu đang lướt nhanh đi xa.
Không biết hắn đang nghĩ gì nhưng một lúc sau, hắn liền bám theo phía sau đoàn tàu.
….
Nữa ngày nữa qua đi,
Đoàn tàu Hải quân dừng lại trước một vùng biển tối tăm.
Phía trước, mấy hòn đảo bay của Shiki đang sụp đổ.
Cả bầu trời đều chìm đắm trong bụi mù.
Từng mảnh đá lớn rơi thẳng xuống biển.
Theo đó còn có rất nhiều quái vật và các động vật lớn nhỏ.
-Hử!?
Yaki kinh ngạc nhìn cảnh tượng phía trước.
Mấy hòn đảo trên trời đều đang rơi xuống mặt biển, không phải tất cả nhưng đã