Chương 10: Chơi lớn
“Chơi lớn vậy luôn hả!?”
Shank giật mình khi nghe Yaki nói.
Hắn có chút khó tin lời như vậy lại thốt ra từ một hải tặc chưa ra biển bao lâu.
Muốn tính cả lên đầu những tên xem như quái vật của tân thế giới và các thế lực mạnh nhất của thế giới này.
“Lớn gì đâu!? Chỉ có thế mới khiến các vùng biển khác yên ổn được.
Tân thế giới sẽ là chiến trường, tất cả mọi ánh mắt sẽ tập trung về tân thế giới.
Khi đó, quân cách mạng có thể bắt đầu hoạt động dữ dội trên các vùng biển khác.”
Shank nghe thế thì giật mình.
Tên này tính luôn cả quân cách mạng vào.
Thế này là chơi lớn rồi, nếu chơi quá tay, thế giới này có khi sẽ sụp đổ mất.
“Ngươi kéo cả quân cách mạng vào? Định lật trời hả!?”
Ben Beckman không nhịn được mà nói vào.
Yaki liếc nhìn thuyền phó băng hải tặc Tóc Đỏ một cái rồi gật đầu.
“Thế giới này cần được lập lại trật tự.
Ta chỉ muốn tạo ra một thế giới thái bình cho người thường mà thôi.”
“Thái bình!? Nếu làm thế!? Cả thế giới sẽ lâm vào khủng hoảng, chiến tranh sẽ xuất hiện trên các vùng biển.
Muốn thái bình cũng khó!?”
Ben Beckman nhíu mày nói.
Hắn cảm thấy cách của Yaki sẽ không có thái bình mà chỉ có hỗn loạn.
“Chỉ có hủy rồi lại lập mới có thái bình.
Chiến tranh chính là nơi tạo ra anh hùng và cường giả.
Kẻ thắng sẽ lãnh đạo thế giới này đi trên con đường hắn muốn.
Vì thế, khi tham gia bàn cờ này, chỉ có thắng không có thua.”
Yaki tiếp tục ăn vừa nói.
Mọi người thấy thế thì có chút bó tay.
Hành động và lời nói của Yaki lại không đồng hành cùng nhau.
Việc quan trọng như vậy mà trong lời của Yaki lại trở nên cực kỳ nhẹ nhàng và không xem nó quá quan trọng.
“Mấy người các ngươi xem như chưa nghe thấy gì cả!? Nếu không muốn chết, thì đừng mở miệng về chuyện hôm nay.
Nhớ chưa?”
Zeff lạnh lùng nhìn đám đầu bếp và phục vụ bàn nói.
May mắn, lúc nãy khách hàng vì sợ hãi mà đã rời đi hết.
Nếu không, sau cuộc nói chuyện này, một người cũng đừng hòng sống rời đi.
“Bếp trưởng, không cần quá lo lắng như vậy.
Dù tin tức có lộ ra thì thế nào!? Hahaha… một cơn sóng lớn đã kéo lên, dù muốn trốn cũng khó.”
Yaki tai thính nghe Zeff lo lắng dặn dò mọi người thì cười nói.
“Yaki, kế hoạch của ngươi là gì!?”
Shank trầm mặt một lúc thì hỏi nhưng sau đó thì Ben Beckman mở lời ngăn câu hỏi của Shank.
“Kế hoạch thì chưa biết nhưng ngươi lấy gì hợp tác cùng chúng ta!? Sức mạnh thì chưa đủ!?”
Yaki nghe thế thì nhìn Ben Beckman cười, nụ cười hắn lộ ra hàm răng trắng như tuyết của mình.
Hắn chậm rãi nói.
“Ngươi biết tân binh hải tặc khi đến tân thế giới mục đích sẽ là gì đầu tiên không!?”
Ben Beckman lạnh lùng cười nhìn hắn đáp.
“Tứ Hoàng!?”
“Đúng thế, là Tứ Hoàng, và tất nhiên, các ngươi bây giờ nghĩ rằng mấy tên nhóc hải tặc thì có thể làm được gì!? Chỉ là các ngươi vẫn quên,...!những kẻ mang danh Tứ Hoàng, trước đó cũng chỉ là mấy tên nhóc tập làm hải tặc mà thôi.”
Yaki cười nói sau đó híp mắt nhìn Shank và mọi người lạnh lùng nói tiếp.
“Huống chi, Luffy mang trong mình dòng máu của những kẻ máu mặt trên thế giới này.
Tiềm lực của hắn cực mạnh.
Còn có mấy tên tân binh cùng thời với Luffy nửa, mang theo D ý chí.
Đến tân thế giới, khoáy lên phong vân thì không quá khó!?”
“Ngươi cũng quá tự tin với mình quá đấy!?”
Xạ thủ băng Tóc Đỏ, Yasopp lên tiếng.
“Tự tin, tất nhiên là có!? Ace còn sống, tổng bộ hải quân sụp đổ.
Hơn thế nữa, sức mạnh của ta đang hồi phục.
Chỉ cần một thời gian ngắn nữa thôi.
Ta tin tưởng Tứ Hoàng cũng không cản nổi bước chân của ta.”
Yaki làm như không quan tâm nói.
Hắn là ai chứ!? Người xuyên việt, bây giờ có thêm hệ thống rút thưởng.
Lại có thời gian ở thế giới Dragon Ball tu luyện, không chết hắn sẽ bá con mẹ nó đạo.
“Đúng là không thể nghi ngờ sức mạnh của hắn thật!? Vừa rồi, hai đòn tấn