Chương 21: Goku
Ba ngày sau, trên đường đến đại hội võ thuật,
“Gohan, nghe nói cha em sẽ xuất hiện ở đại hội võ thuật!?”
Yaki ngồi trên máy bay riêng của Bulma hỏi.
Lúc này trên máy bay có khá nhiều người đấy, Vegeta, Bulma, Trunk, Gohan, Goten, Chichi (mẹ của Goten và Gohan), quy lão Kamê, thêm bố của Chichi, Yamcha và cặp vợ chồng Krillin Android 18 cùng với đứa con gái nhỏ.
“Vâng.
Ông ấy đã mất trong trận chiến với Cell, cũng đã lâu lắm rồi không gặp lại ông ấy.”
Gohan bỗng nhiên tỏ ra tâm trạng cười nói.
“Ồ… Nghe nói cha em là chiến binh mạnh nhất sao? Thậm chí mạnh hơn cả Vegeta-san!?”
Bỗng hai mắt của Yaki hiện lên vẻ giảo hoạt hỏi.
Nghe thấy câu hỏi này, mọi ánh mắt đều hướng về hắn với Gohan.
Trong mắt đều hiện lên sự tò mò và nét cười.
Mà mặt mày nghiêm trọng nhất chính là Vegeta.
Cảm giác nếu như Gohan trả lời sai là hắn sẽ xông vào đánh nhau ngay.
“Cái này…!?
Gohan thấy ánh mắt giết người của Vegeta thì khó xử không biết trả lời sao đành đánh lạc hướng hỏi.
“Mà anh không kinh ngạc khi người chết sống lại sao!?”
“Có gì mà kinh ngạc.
Ở thế giới anh có một bộ xương có thể đi lại, nói chuyện, ăn uống nữa kìa.
Chết đi sống lại cũng không có gì đáng kinh ngạc.
Mà lần trước anh cũng gặp rồng thần rồi, thế nên cũng thường!?”
Yaki cười lắc đầu nói.
“Cái gì!? Bộ xuơng có thể đi lại và ăn uống!?”
Mọi người kinh ngạc đến há hốc mồm.
“Còn biết hát, nhảy, đàn nữa….
Là nhạc công trên thuyền và cũng là động đội của anh, nên anh khá quen với anh ta.”
Thấy Gohan kinh ngạc thì Yaki cười đáp.
“Là đồng đội của anh, mà anh ở thế giới kia làm gì!?”
Gohan nghe hai từ đồng đội thì thấy kỳ lạ hỏi vì hắn không biết ở thế giới OP có những thế lực nào.
“Ah… Anh là hải tặc!?”
Yaki cười đáp chỉ là lúc này cả máy bay đều như nổ tung vì tiếng hét.
“CÁI GÌ…!?”
Mọi người cảnh giác nhìn Yaki, đến cả Vegeta cùng Gohan cũng trợn trừng mắt nhìn hắn như có vẻ không tin được.
…
Sau nửa ngày giải thích, lúc này mọi người mới hiểu được.
Thì ra ở thế giới OP không phải hải tặc nào cũng cướp bóc, chém giết.
Mà có nhiều người không khác gì là nhà thám hiểm.
Thậm chí có người có lòng tốt như băng Mũ Rơm sẵn lòng giúp đỡ người khác.
“Thế cũng giải thích rõ tại sao cách chiến đấu của anh lại liều mạng và ác liệt như vậy!?”
Gohan gật đầu nói.
Bên kia Vegeta cũng cảm thấy Gohan đánh giá đúng mà gật đầu.
…
“Nè Gohan, thay cái bộ đồ củ chuối đo ra đi!? Ai lại mặt như vậy đi đánh nhau bao giờ? Kẻ địch thấy đã trốn mất dép vì quá xấu hổ đấy!?
Vừa hạ cánh, thấy cái bộ đồ củ chuối của Gohan mà thở dài, Yaki không thể không lên tiếng nói.
“Hahaha… đúng đấy Gohan?!”
Krillin nghe Yaki nói thế thì cười ngặt nghèo nói.
“Nhưng mà…”
Gohan gãi đầu, hắn không muốn lộ diện trong cuộc chiến này vì thế với mang kính mát cùng khăn trùm đầu để chiến đấu.
“Đừng nhưng nhị gì cả… trong bộ dáng đó, người quen chỉ cần một cái liếc mắt đều có thể nhận ra ngay.
Thay vì thế thì ta cứ đường đường chính chính đi tham gia không tốt hơn sao? Càng che dấu càng dễ bị người ta chú ý đấy…!?”
Nghe thế Gohan cuối cùng cũng quyết định thay qua bộ đồ võ màu tím thường ngày hắn dùng trong luyện tập.
….
Vừa đáp xuống, trong đám đông, dưới bóng râm của một gốc cây, Piccolo đã đứng đó chờ mọi người.
“Cám ơn vì đậu thần lần trước Piccolo!?”
Yaki vừa thấy Piccolo thì chào nói.
Lần trước nhờ có Piccolo mang về đậu thần không thì hắn sẽ phải mất một thời gian khá dài để hồi phục.
“Không có gì!? Ta chỉ không muốn mất một đối thủ tốt ở đại hội võ thuật lần này mà thôi!?”
Piccolo lạnh nhạt nói.
“Hahaha… vậy đại hội lần