Chương 29: Optimus Prime Franky
Trở lại mấy phút trước, khi Yaki chuẩn bị tiến vào trong đảo,
“Hử… bên kia có người!?”
Yaki kinh ngạc nhìn về một chiếc xà lan có chút cũ kỹ.
Bên trên còn đứng một con Robot to lớn, cứ như một người khổng lồ đang hướng ánh mắt nhìn chằm chằm hắn bên này.
“Đừng nói là….!?”
Yaki nhìn con Robot này thì nở một nụ cười.
Hắn còn nhớ, hai năm về trước, trong lúc rảnh rỗi trên thuyền Sunny, hắn đã trao đổi với Franky về một con Robot khổng lồ.
Franky rất hiếu kỳ và đã hỏi về kiểu dáng và sức mạnh của con Robot đó.
Lúc đó Yaki cũng có hứng thú về điều này, nam nhân thì ai không thích Robot chứ.
Hắn nhớ lại kiếp trước ở Trái Đất, nhớ đến một chiến binh Robot rất nổi tiếng, Optimus Prime.
Thế là hắn vẻ ra hình dạng của Optimus Prime cho Franky.
Còn có một bản lúc chưa biến hình, là một quái thú bốn chân chó sói.
Hình dạng này là do Yaki tự ý thay đổi chứ Optimus Prime không thể biến thành chó sói theo nguyên bản.
Khi thấy bản thiết kế này, Franky đã trợn trừng mắt.
Hắn mang bản thiết kế khoe với mọi người.
Luffy lúc đó kích động đến mức bắt hắn phải làm cho được con Robot này.
Dù bọn hắn có phải ở lại một hòn đảo ở Đại Hải Trình mấy năm đi nữa thì cũng phải hoàn thành con Robot này.
May mắn, việc này được Nami dùng yêu thương quyền ngăn lại.
Nếu không thì hôm nay bọn hắn vẫn ở đâu đó ở trên Đại Hải Trình.
Có điều, Robot này có chút khác với thiết kế của Yaki bởi vì sau lưng có thêm một đôi cánh sắc rất lớn và thêm một thanh kiếm bên hông nhưng với hình dáng kia, Yaki vẫn dễ dàng nhận ra đây là Optimus Prime.
“Yoh… Optimus Prime Franky!?”
Yaki cười lớn hướng về con Robot trên xà lan hét lớn.
Franky đang ở bên trong Robot nghe tiếng hét từ người hắn đang quan sát thì sửng sốt.
Lúc người này đến, hắn đã cảm giác thấy người này rất quen, khuôn mặt kia, ánh mắt kia, vô cùng quen thuộc.
Có điều, người đến phong thái có chút đặc biệt, mặc một bộ đồ trắng sạch sẽ, khoác trên mình chiếc áo choàng đen (mượn không trả của Shanky).
Sau lưng còn mang một thanh kiếm cao hơn hai mét khiến hắn có chút nhận không ra loại khí chất này của Yaki.
Đến khi nghe mấy từ ‘Optimus Prime Franky’ thì hắn há hốc mồm.
Cái tên này, ngoài người trong băng ra thì không có ai biết được.
Và hắn tin chắc, một người vừa gặp không thể nào biết được cái tên này.
“Ầm…”
Optimus Prime Franky bỗng nhiên từ trên xà lan nhảy xuống, đáp trước mặt Yaki.
Yaki thấy thế thì nở một nụ cười, cuối cùng hắn cũng biết đôi cánh sau lưng Robot để làm gì.
Khi nhảy xuống, đôi cánh sau lưng mở ra khiến cơ thể nặng nề kia lại như được nâng lên trong không khí.
Đặc biệt, dưới cánh có động cơ đẩy, việc này chứng minh Robot này thậm chí có thể bay.
“Xoạt…!?”
Khoang thuyền Robot được mở ra, một người máy to lớn bước ra từ bên trong, nhảy xuống đáp trước mặt của Yaki.
Thấy Franky, Yaki liền hướng hắn cười hỏi.
“Lâu ngày không gặp Franky.
Sao lại biến mình thành một tên Robot luôn thế!? Haizz… Cậu vẫn thích trở nên biến thái ha…!?”
“Là…là… cậu thật sao..Yaki!??”
Franky vẫn không thể tin được, hai mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt có chút quen thuộc, có chút xa lạ kia, lắp bắp hỏi.
“Haha… là tớ đây!? Không nhận ra hả!?”
“Hu…hu…hu… Cậu còn sống…huhuhu… sao không nói sớm…!?”
Franky bỗng nhiên bổ nhào ôm lấy Yaki sau đó vừa khóc vừa nói.
Hắn khóc còn thảm thiết hơn lúc nghe tin Yaki chết trận ở Marineford.
“Rồi… Rồi… Đừng khóc nữa.
Tớ cũng mới sống lại mấy tháng thôi.”
Yaki vỗ vào lưng Franky, nhưng phải mất một lúc sau, Franky mới buông hắn ra.
Với thân thể đồ sộ kia của một người máy, lực lượng của Franky rất mạnh, suýt chút nữa khiến cái thân thể yếu đuối này của Yaki sụp đổ.
Ngay đúng lúc này, Yaki định ôn chuyện cùng Franky thì trên bầu trời ngoài biển xuất hiện một cái bóng kỳ quái.
Hắn nhíu chặt lông mày ngẩng đầu nhìn ra phía biển nói.
“Có thứ gì đó bay đến!?”
“Ầm…!?”
Hắn vừa dứt lời thì một thân ảnh bay từ trong đường hầm ra đâm vào chiếc xà lan phát ra tiếng nổ lớn.
“Là Caesar Clown!?”
Franky thấy tên vừa bay ra thì hét lên kinh ngạc.
Sau đó thì lau đi nước mắt tỏ ra vui mừng.
Yaki thấy hắn vừa khóc vừa cười như thế thì lắc đầu bó tay.
Chỉ