Hai chân chạm đất tiếp xúc mặt sàn nhà, tôi xông đến tung một chưởng vào con người lẻo mép này.
Bị tôi thụi một cú lún hết cả lòng mề, gã ôm bụng khuỵu xuống, quát ỏm củ tỏi:
"Mày bị điên à? Sao tự dưng lại đánh anh?"
"Ai bảo anh bép xép chuyện của tôi cho bố biết, hả? Thấy tôi hiền nên anh coi thường tôi có đúng không?" Tôi cũng quát lại bằng giọng điệu y hệt như thế.
"Đâu, anh chỉ nói mày đánh nhau thôi mà, có nói bóng gió gì đâu." Gã nén đau nhếch mép cười trêu tức tôi.
Người gì đâu đáng ghét thế! Quỷ xứ cũng không đáng ghét như gã, thấy người ta lành là tìm cơ hội đi bắt nạt người ta.
Hãm!
"Anh nói thế để chết tôi à?"
"Anh vẫn thấy mày sống nhăn răng mà!"
"Muốn bị thụi thêm cái nữa đúng không? Nhỡ bố gặng hỏi hết mọi bí mật của tôi thì sao?"
"Thì làm sao? Bố tức giận không nuôi mày nữa thì để anh nuôi mày, cứ sồn sồn xoắn xuýt lên là thế nào? Tiền anh kiếm được đủ cho mày sống dư dả cả một đời đó, nên biết điều đối xử tốt với anh từ bây giờ đi." Gã tự tin nhìn tôi, vỗ ngực đảm bảo.
Cái con người văn vẻ này! Ngoài hứa lèo anh ta còn biết làm cái trò trống gì nữa không?
"Thôi không dám, dùng tiền của anh tôi lại mang tiếng ra.
Anh không định để dành cho vợ con anh hả?"
"Anh bảo anh dư sức nuôi mấy miệng ăn kia mà, mày không có niềm tin vào anh thế à?" Gã nói cứ như là tôi bắt nạt gã á.
Còn chưa biết mỉu nào cắn mỉu nào đâu nha.
"No! Tôi tin mình bị quẳng ra đường không bao giờ lo chết đói.
Thế nên ý, anh mách cái gì tôi đều không sợ, tôi chỉ sợ bố buồn lại suy nghĩ linh tinh không tốt cho sức khỏe về sau thôi." Tôi ném ánh mắt cảnh cáo về phía gã với ngụ ý khôn hồn cư xử cho tử tế vào.
"Mày cứ ngoan với anh, anh không bao giờ mách bố."
"Nope! Mơ giữa ban ngày đi nhá! À mai anh xem mắt nhỉ? Tôi có việc bận đến muộn một tí, bố có hỏi thì liệu nói cho khéo."
"Mày đi đâu? Lại đi với thằng Khôi chứ gì?"
"Đi đâu còn lâu mới nói, giờ thì phắn khỏi phòng tôi ngay." Nói xong, tôi đẩy gã ra khỏi phòng, đóng khóa cửa lại.
.........
Việc bận mà tôi nói ở trên thực ra là tôi đi...!xem mắt.
Đối tượng là bạn bè anh em cây khế thân thiết hồi thằng Khôi học cấp ba.
Khôi cứ bảo: "Tao kiếm cho mày một mối ngon ngon thì mày nhớ trả thù lao thật hậu hĩnh vào."
Gớm! Gặp được người đi đã rồi hẵng tính chuyện tiếp theo.
Chưa gì đã nhảy dựng lên đòi quyền lợi rồi.
Chỉ có thằng bạn chí cốt nó mới khắm lọ như này được!
Đến buổi hẹn, tôi đeo khẩu trang đi vào quán cafe thằng Khôi chỉ, bảo tôi ngồi đợi ở dãy ngoài cùng bàn số 3.
Trong lúc ngồi chờ hai người họ đến, tôi lật giở menu gọi cho mình một ly sinh tố vị dâu.
Thằng Khôi đúng là có mắt chọn quán, nơi đây không gian thoáng dãng thoải mái, tiếng nhạc du dương.
Tường thay bằng lớp kính