"Không!"
Nơi sâu kín bị k1ch thích cực độ, tôi thảm thiết hét lên...
"Không sao, qua một lần rồi không đau đâu.
Anh đau lòng, em đừng sợ!" Vũ li3m láp những giọt nước mắt trên mặt tôi, dịu dàng an ủi.
Chỉ cần vậy thôi, trái tim đang đập nhẹ trong lồ|\|g ngực bất giác đập mãnh liệt vì người đàn ông này...!Đúng thật là tôi đã phát sinh tình cảm với anh, đó không đơn giản chỉ là sự rung động thuần túy, mà là tình yêu giữa nam và nữ.
Cảm giác khi yêu một người mình vốn rất ghét sẽ có vị như thế nào nhỉ? Tôi cũng không biết nữa, chỉ nhẹ nhàng rướn người đón nhận thế tấn công hung mãnh từ anh.
"Anh không thể chờ thêm một khắc nào nữa, anh vào nhé em yêu?" Vũ hơi mất kiên nhẫn hỏi nhỏ.
Khoảnh khắc đó trái tim non nớt của tôi đập lỡ một nhịp, điên đảo vì anh...
Không đợi tôi đáp lời và cảm nhận thân thể tôi đã chuẩn bị đủ, anh rút ngón tay vừa chọc khuấy ở bên trong tôi.
Tiếp đó, anh dang rộng đôi chân thon gọn của tôi ra...!gấp gáp đặt vật nóng bỏng ở cửa động chà xát liên tiếp vài cái rồi mạnh mẽ tiến vào.
Tôi nắm chặt ga giường đến nhăn nhúm, giống như lần đầu anh mất khống chế làm rất mạnh bạo.
Cứ như muốn khảm sâu vào trong thân thể tôi vậy.
"Ôi anh phát điên mất! Anh thực sự u mê bởi em!" Vũ thở d0'c, vừa hôn môi tôi vừa thở nặng nhọc.
Đang đầu mùa đông giá rét, mồ hôi trên người anh vã ra như tắm xông hơi.
Từng cú thúc sâu chạm tới đáy khiến tôi phát điên, không kìm được mà cào cấu lên lưng anh.
Nước mắt không ngường rơi vì từng đợt k1ch thích quá sung sướng, miệng r3n rỉ những câu mập mờ, đứt đoạn.
"Aaa...!ưmm...!đừng...!chậm thôi...!sâu quá...!đừng..."
"Anh không thể chậm lại được vì anh quá khát khao em! Sơn Ca, chú chim nhỏ của anh, mau gọi tên anh đi!" Anh ôm lấy người tôi, liên tục ra vào không ngừng nghỉ, liên tục đòi hỏi vô độ.
"Hức! Vũ...!Vũ...!Em...! yêu anh!" Trong cơn l3n đỉnh tột cùng, tôi dần mất ý thức và lỡ miệng thổ lộ nơi sâu thăm thẳm nhất trong trái tim mình.
Nghe tôi nói câu đó, anh dừng lại hành động nhìn tôi thật lâu...
"Em vừa nói gì cơ?"
"Em yêu anh!" Tôi vô thức bật ra dù cả cơ thể lẫn đầu óc không còn tỉnh táo.
Không thể kìm nén thêm, tôi bật khóc nức nở.
"Đúng thế! Em yêu anh!"
Sau khi nghe tôi thổ lộ, Vũ vuốt v3 mặt tôi, âu yếm nhìn tôi...
"Em khiến anh chờ lâu quá rồi đấy! Nhưng không sao hết, muộn còn hơn không."
Dứt lời, gương mặt anh Vũ trở nên trầm đục hơn bao giờ hết, việc tôi gọi tên và thổ lộ càng làm anh phấn khích hơn trước.
Anh tiếp tục động tác trên người tôi...!và tôi, quen dần với tốc độ nhanh tới khiếp người của anh.
Đưa tay cuốn lấy cổ anh, tôi bắt đầu nỉ non cầu xin anh hãy nhẹ nhàng.
"Anh cũng yêu em, rất yêu, rất yêu...!Tới mức muốn nghẹt