Tiền Nhất Nam biết mình không có lựa chọn, dù trong lòng có oán giận lớn hơn nữa thì cũng phải cưỡng ép đè xuống.
Nhìn ánh mắt hung ác của Mặt sẹo, cậu ta biết, kẻ liều mạng này thật sự có gan giết người!
Sau khi nghĩ thông suốt những điều này, cậu ta cũng không dám sĩ diện nữa, phịch một tiếng quỳ xuống đất, dập đầu mấy cái bình bịch.
Mặt sẹo có chút chấn động, anh ta hiểu tên con nhà giàu này, Tiền Nhất Nam chưa từng phải chịu ấm ức, vậy mà có thể quả quyết ra quyết định như vậy, không thể xem thường được!
Nhìn đôi mắt phủ đầy tơ máu của Tiền Nhất Nam, tên con nhà giàu này phải chịu thiệt thòi lớn như thế, trong lòng đang vạch kế hoạch làm thế nào để trả thù đây mà!
Có điều Mặt sẹo cũng không sợ những chuyện này, thực lực mạnh mẽ chính là gốc rễ lập thân của anh ta.
Anh ta cũng không hối hận vì lựa chọn của mình, đối mặt với phụ huynh của những tên con nhà giàu này, anh ta vẫn còn cơ hội sống sót.
Nhưng đối mặt với người đàn ông vạm vỡ mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, anh ta không có chút cơ hội nào.
Huống chi còn có một cao thủ còn thần bí hơn cả người đàn ông vạm vỡ.
So với sự quyết đoán của Tiền Nhất Nam, những tên lâu la khác đi cùng Tiền Nhất Nam lại nhăn nhăn nhó nhó, không muốn quỳ xuống, bọn họ đã nhanh chóng được ăn quả đắng.
Những người áo đen ra tay không nương tay chút nào, mấy cái tát bôm bốp, không muốn cũng phải quỳ, bắt buộc phải dập đầu xin lỗi.
Từ đầu đến cuối, Ngô Đình Khải đều không bày tỏ cảm xúc gì, cứ lẳng lặng nhìn như vậy.
Trong đám người vây xem xung quanh có không ít kẻ tò mò, bọn họ thi nhau lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, quay video.
Bình thường danh tiếng của những tên con nhà giàu này đã không tốt, bây giờ khó khăn lắm mới được nhìn thấy cảnh chật vật của bọn họ, đương nhiên những người nhiều chuyện muốn chụp ảnh lưu lại.
Hơn nữa vui một mình không bằng vui cả làng, đăng lên mạng để nhiều người nhìn thấy sẽ càng sôi nổi hơn.
Đồng thời, bọn họ còn quay cận cảnh Ngô Đình Khải đứng chắp tay, dùng góc nghiêng để làm nổi bật sự phi phàm của anh.
Đến khi nhóm con nhà giàu xin lỗi xong, Ngô Đình Khải chỉ để lại một câu, sau đó đi về phòng.
"Trong vòng một tuần, bảo phụ huynh của các cậu đến nhà xin lỗi, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.
"
Không phải Ngô Đình Khải có lý không buông tha, mà là