Nam thanh niên từ từ đứng dậy, trên người toả ra khí thế độc nhất vô nhị.
Cậu ta nhìn Ngô Đình Khải, hỏi thẳng: "Anh chính là Ngô Đình Khải?"
Trong lời nói không hề có chút khách sáo!
Ngô Đình Khải nhìn nam thanh niên ngông nghênh này, ngước cằm lên, coi như trả lời.
Không khách sáo?
Ha ha!
Nhìn thấy động tác của Ngô Đình Khải, Đỗ Trung Đông cau mày, hơi bực bội.
Người này có thái độ gì vậy?
Chỉ đánh bại hạng sáu danh sách tân binh là Trần Tư Hoàng thôi, lại dám kiêu căng, không đặt ai vào mắt hết?
Đỗ Trung Đông nghĩ đến đây sầm mặt xuống.
Chỉ là một tên hạng sáu danh sách tân binh thôi, anh biết tôi là ai không?
Lúc này, trong nhóm người ủng hộ ông hai có người khó chịu với thái độ của Đỗ Trung Đông, lớn tiếng nói: "Cậu lại là ai?"
"Không lẽ người lớn trong nhà không dạy cậu, nói chuyện với người khác phải khách sáo ba phần?"
Vừa dứt lời, lập tức có người ủng hộ theo.
"Đúng đó, bây giờ có một số thanh niên, đúng là không có mắt nhìn.
"
"Ông cả mời người gì vậy?"
!
Đỗ Trung Đông nghe vậy, nổi điên lên, cậu ta trầm giọng nói: "Tôi là Đỗ Trung Đông!"
Cậu ta vừa nói ra, bên ông hai đã có người nói: "Xùy, chưa nghe qua!"
"Ha ha, chưa nghe qua tên của cậu! "
"Còn tưởng nhân vật lớn nào!"
Đỗ Trung Đông cười lạnh, nói tiếp: "Tôi không phải nhân vật lớn gì.
"
"Chẳng qua chỉ là hạng hai danh sách tân binh thôi!"
Hả!
Vừa nghe câu cuối của Đỗ Trung Đông, mấy người vừa bàn tán cậu ta lập tức á khẩu!
Lúc đầu họ không hề biết, bên ông cả lại mời hạng hai danh sách tân binh đến.
Sớm biết người này là Đỗ Trung Đông, cho dù bọn họ có gan cũng không dám