Người phụ nữ mập mạp gấp gáp nói với Kha Vũ Dương: “Anh họ, người đàn ông bám váy vợ đến rồi!”
“Nhìn kìa, cái người có con chó trắng thật to đi bên cạnh đó.
”
Sau đó, người phụ nữ mập mạp nhìn đám học trò sau lưng Kha Vũ Dương, chỉ vào Ngô Đình Khải nói to: “Nhanh, mấy người nhanh bao vây anh ta đi.
”
Mấy người học trò không để ý tới bà ta, mà chỉ nhìn về phía Kha Vũ Dương.
Kha Vũ Dương híp mắt nhìn Ngô Đình Khải, thấy trên người Ngô Đình Khải chẳng có đặc điểm gì đặc biệt, lúc này mới khẽ gật đầu.
Vì thế, vài vị học trò trong võ quán ưỡn ngực, hùng hổ đi về phía Ngô Đình Khải.
Loại chuyện này, họ đã làm rất thuần thục.
Cách tiện lợi nhất chính là kéo người này vào một hẻm nhỏ, sau đó đè đầu đánh một trận.
Xong việc, cần bồi thường tiền thì bồi thường tiền, cần xin lỗi thì xin lỗi.
Một người đàn ông trẻ tuổi bình thường, chẳng lẽ còn dám trả thù võ quán Hám Sơn?
“Ẳng”
Ngô Đình Khải đang nói chuyện với Khiết Nhan, đột nhiên nghe thấy tiếng Bạch Lang cảnh báo.
Anh ngẩng đầu lên thì thấy mấy người trẻ tuổi đang hùng hổ đi về phía mình.
Nhìn bộ dạng của bọn họ, trong lòng Ngô Đình Khải hiểu rõ, những người này đến tìm anh.
Nhìn đám người đang đi tới, Ngô Đình Khải nở nụ cười nhàn nhạt.
Những người này cứ nhiều lần khiêu chiến anh, muốn chết sao?
Anh liếc mắt nhìn qua mấy người trẻ tuổi, cuối cùng dừng lại trên người phụ nữ mập mạp đứng trước cửa nhà trẻ.
Xem ra người phụ nữ mập này nhớ ăn mà không nhớ đau rồi!
Lúc này, ở phía sau Ngô Đình Khải, đột nhiên xuất hiện vài vị thân vệ.
Nhóm thân vệ nhanh chóng tiến lên, không nói hai lời đã lập tức kẹp cổ mấy vị học trò võ quán, quay người kéo vào ngõ nhỏ xung quanh.
Đám học trò võ quán kia muốn phản kháng nhưng rồi phát hiện có làm thế nào cũng không thoát khỏi kìm kẹp của đám thân vệ.
Cánh tay vòng trên cổ bọn họ giống như đúc từ thép, không hề mảy may dao động.
Tất cả những chuyện này xảy ra quá bất ngờ, thế cho nên Kha Vũ Dương và người phụ nữ mập kia chỉ có thể trơ mắt nhìn đám học trò võ quán bị kéo đi, không thể làm gì khác.
Không bao lâu, Kha Vũ Dương mới lấy lại được phản ứng.
Ông ta hét to một tiếng, giận dữ hét: “Mấy người đang làm gì đó?”
Ông ta có hơi luống cuống.
Đám người bất ngờ xuất hiện kia là ai?
Vì sao lại ra tay với các học trò của ông ta?
Kha Vũ Dương lao về phía đám thân vệ đó muốn cứu các học trò trong võ quán ra.
Nhưng mà ông ta mới lao ra vài bước đã lập tức đứng ngây ra như phỗng.
Trước mặt ông ta, chính là người mà có nằm mơ ông ta cũng chẳng muốn nhìn thấy.
Huyết Đồ dắt theo mấy vị thân vệ hôm qua đi phá quán cười khẩy đi tới.
Huyết Đồ rất phẫn nộ!
Tên chó này, đã quên chuyện ngày hôm qua sao?
Xem ra bài học hôm qua còn chưa đủ!
Huyết Đồ vặn xương ngón tay, sải bước đi về phía Kha Vũ Dương đã dại ra.
Lúc này Kha Vũ Dương hoàn toàn ngẩn người.
Ông ta nhìn Khiết Nhan được Ngô Đình Khải ôm, lại nhìn sang Ngô Đình Khải, cuối cùng đảo mắt nhìn lên người Huyết Đồ.
Trong nháy mắt, ông ta đã hiểu rõ
Ông ta đã biết cô bé bốn tuổi mà Huyết Đồ nói chính là Khiết Nhan!
Lúc người phụ nữ nói với ông ta, chỉ nói hai đứa nhỏ đã xảy ra xung đột.
Người nhà của cô bé vừa đến đã lập tức cho bà ta một bạt tai, thái độ cực kỳ ngang ngược.
Ông ta vốn không ngờ rằng chuyện phá quán ngày hôm qua, nguyên nhân là từ đây mà ra.
Kha Vũ Dương ngây người!
Ông ta không biết nên xử lý chuyện này như thế nào!
Trong chớp mắt, ông ta đột nhiên hiểu rõ thằng đàn ông bám váy vợ trong miệng em họ không phải là người ông ta có thể chọc vào.
Trong đầu ông ta đau khổ suy nghĩ, hy vọng có thể tìm được cách hóa giải chuyện này.
Lúc này, một giọng nói cực kỳ chói tai vang lên bên tai ông ta
“Anh họ, những người đó là ai, các học trò trong võ quán bị làm sao vậy?”
“Anh mau ra tay dạy cho chúng bài học đi!”
“Thằng đàn ông bám váy vợ kia, anh nhất định đừng khách sáo với anh ta, càn phải bắt anh ta quỳ xuống xin lỗi bồi thường.
”
Trong lòng người phụ nữ mập mạp kia, Kha Vũ Dương chính là cao thủ số một đất Thục Châu.
Có anh họ ra mặt, không có đối thủ nào mà không thu phục được.
Trước kia có nhiều vụ tranh cãi, chỉ cần anh trai nhà cô ta vừa ra mặt, đối phương nhất định sẽ nhũn chân nhận thua.
Vậy lúc này chắc chắn cũng giống thế!
Nhưng tiếc là lần này cô ta đã phải thất vọng rồi.
Sau khi cô ta nói xong, Kha Vũ Dương vẫn thờ ơ như cũ, ngơ ngác nhìn Huyết Đồ đứng ở đối diện, không thể nói nổi thành lời.
Giờ phút này trong lòng Kha Vũ