Bữa họp mặt được tổ chức tại phòng Hoa Hồng trong nhà hàng Trung Quốc ở khách sạn.
Chờ khi gia đình Ngô Đình Khải đến thì trong phòng đã đầy người ngồi.
Vừa mới trải qua sự kiện kia, Lý Như Ý đã không còn lòng tin với những bạn học này, cô cố ý lựa chọn một góc khuất.
Nhưng vì vẻ ngoài của cô quá xuất chúng, cho dù là ngồi ở đâu thì những người phụ nữ xung quanh đều biến thành phông nền của cô, trở thành lá xanh bên cạnh cô.
Cô mới vừa xuất hiện đã bị một người đàn ông trên người toát ra hơi quý phái theo dõi.
Người đàn ông tên này là Chu Thế Duy, cũng là một cậu ấm khá có tiếng.
Anh ta đến đây với tâm tư tìm người đẹp, đương nhiên sẽ không an phận ngồi yên một chỗ.
Có câu thiếu nữ mười tám thay đổi rất nhiều, càng lúc càng đẹp, Chu Thế Duy đến để kiểm chứng lời này.
Anh ta không ngờ rằng thật sự có một người xinh đẹp đến mức gần như làm anh ta hít thở không nổi.
Chu Thế Duy chỉnh trang lại bộ tây trang đắt đỏ, phóng khoáng bước đến bên cạnh Lý Như Ý.
Anh ta vừa chống lên mặt bàn, vừa chống lên lưng ghế dựa mà Lý Như Ý đang ngồi, cúi đầu nói: “Như Ý, đã lâu không gặp.
”
Lý Như Ý ngơ ngác ngẩng đầu, không thể nhớ nổi tên của anh ta: “Cậu là?”
Đã nhiều năm trôi qua, tuy trong đầu cô có ấn tượng về anh ta, nhưng lại chẳng nhớ nổi tên.
Đầu tiên Chu Thế Duy sửng sốt, ngay sau đó cười nói: “Cậu đúng là quý nhân hay quên, là tôi, Chu Thế Duy này, trước kia tôi còn theo đuổi cậu nữa đấy!”
Lý Như Ý vừa nghe anh ta nhắc nhở, lúc này mới dần nhớ lại, đúng là có một người như vậy.
Vẻ mặt cô hiện lên nụ cười lễ phép, hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Chu Thế Duy liếc mắt nhìn vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh của Ngô Đình Khải, nói đùa: “Cũng không có gì, chỉ là muốn tìm cậu tâm sự.
”
“Vừa mới nghe Lưu Thanh Nhã nói cậu không còn là người nhà họ Lý nữa, là thật sao?”
Lý Như Ý gật đầu, không nói gì cả.
Chu Thế Duy lập tức nói: “Như Ý, tôi chỉ muốn xác nhận một chút, không có ý gì khác đâu!”
“Cậu cũng biết, từ khi lên cấp ba tôi đã bắt đầu thích cậu, đến tận bây giờ vẫn không hề thay đổi.
”
Lý Như Ý ngắt lời anh ta, lạnh lùng nói: “Chu Thế Duy, bây giờ tôi đã kết hôn, xin cậu đừng nói những lời không liên quan.
”
“Chồng của tôi đang ở đây, xin cậu hãy tôn trọng một chút.
”
“Còn nữa, tôi chẳng hề có chút cảm giác nào với cậu.
”
Đoạn đối thoại của trai xinh gái đẹp đương nhiên là được không ít người quan tâm.
Có người lớn tiếng nói: “Lý Như Ý, cậu Chu cũng chỉ định ôn chuyện, cậu đừng quá kích động.
”
“Chu Thế Duy, mọi người đều là bạn học, sao cậu có thể nói ra những lời này ngay trước mặt chồng của Như Ý chứ.
”
“Cậu Chu, đừng quan tâm cô ta, sau khi cô ta bị đá ra khỏi nhà họ Lý thì quen sống nghèo rồi, quỷ nghèo!”
“Được rồi, bớt nói vài câu đi, mọi người gặp nhau cũng không dễ, đừng gây chuyện bất hòa như thế.
”
“Ha ha, có vài người tự cho là thanh cao, còn tưởng rằng mình là cô cả nhà họ Lý à.
”
!
Những người đứng xem mồm năm miệng mười, lời nào cũng dám nói, hiện trường trở nên hỗn loạn.
“Được rồi!”
Có một tiếng hét lớn dập tan sự hỗn loạn ở hiện trường.
Sau khi Chu Thế Duy dập tan hỗn loạn, anh ta cố sức bày ra một nụ cười trên mặt.
Anh ta mỉm cười nói: “Như Ý, cậu đừng tức giận.
”
“Trước kia cậu là cô cả nhà họ Lý, tôi không dám trèo cao.
”
“Bây giờ tất cả đều đã thay đổi, cậu không còn là cô cả.
Mà tôi cũng đã thay đổi, bây giờ dưới danh nghĩa của tôi có vài công